• Kể từ khi các bạn đọc được Thông báo này. Tất cả Khách truy cập trên Văn Đàn chỉ có thể xem bài viết và không thể gửi được góp ý hay ý kiến cá nhân. Vui lòng bạn hãy Đăng Ký để trở thành một thành viên của Văn Đàn, các bạn mới có đầy đủ quyền truy cập trên Văn Đàn. Việc Đăng Ký hoàn toàn miễn phí và rất nhanh chóng.
    Thân!

Cổ Thi Trung Quốc Anh Vũ Châu Xuân Vọng

Thiên Sầu
  • Lượt xem 1K
  • Trả lời: 0
Anh Vũ Châu Xuân Vọng
Nguyên tác: Thôi Đồ
t6.jpg

Anh Vũ Châu Xuân Vọng
Thôi Đồ
Trướng vọng xuân khâm uất vị khai
Trùng lâm Anh Vũ ích kham ai
Tào công thượng bất năng dung vật
Hoàng Tổ hà nhân phản ái tài
U đảo noãn văn Yên nhạn khứ
Hiểu giang tình giác Thục ba lai
Thùy nhân chính đắc phong đào tiện
Nhất điểm khinh phàm vạn lý hồi.
Ghi chú: Anh Vũ châu là 1 bãi trên sông Trường Giang, phía tây nam huyện Hán Dương,
tỉnh Hồ Bắc. Thời Tam Quốc, Nể Hành có tài văn thơ, nhưng tính cao ngạo, bị Tào Tháo ghét. Y mượn tay Hoàng Tổ giết chết, xác chôn tại bãi này.
Dịch nghĩa:
(ngắm cảnh xuân trên bãi Anh Vũ)
(buồn bã ngắm cảnh xuân mà u uất chưa nguôi)
(khi trở lại bãi sông Anh Vũ đầy xót xa này)
(Tào Tháo đã không dung ai rồi)
(thì Hoàng Tổ sao dám trọng tài ai)
(đảo vắng nghe thấy nhạn xứ Yên bay đi)
(sông lặng sáng sớm cảm được sóng xứ Thục tới)
(ai là người có sóng gió huận tiện)
(để đưa một cánh buồm nhẹ từ muôn dặm trở về)
Bản dịch của SongNguyễn HànTú
Ngắm cảnh xuân nơi bãi Anh Vũ
Nhìn sầu thảm, cả lòng xuân u uẩn
Xót xa thêm nơi Anh Vũ bãi sông
Ai đã từng bị Tào Tháo bất dung
Thì Hoàng Tổ trọng người tài sao đặng
Nhạn xứ Yên bay xa rời đảo vắng
Sóng Thục tràn trên sông lặng ban mai
Nào ai người thuận sóng gió ý trời
Cho buồm nhẹ được xuôi về bến cũ.
-- Bản dịch của Nguyễn Minh --
Lòng đang buồn xuân sắc chẳng sao nguôi
Càng đau xót chân lạc miền Anh Vũ
Tào Công đã không dung bầy tôi cũ
Hoàng Tổ nào đâu dám vị người tài
Nhạn xứ Yên đảo vắng đã tung bay
Sóng sông Thục sớm mai vừa ùa tới
Ai có được sóng thuần làn gió lợi
Đưa cánh buồm nơi vô tận vè đây .
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Buồn ngắm cảnh xuân u-uất hoài
Trở về Anh Vũ xót xa này.
Tào công chẳng thứ tha lầm nhỏ
Hoàng Tố đâu yêu trọng kẻ tài.
Đảo vắng nhạn Yên về rộn rịp
Sông êm sóng Thục tới ban mai.
Nào người thuận sóng xuôi theo gió
Muôn dặm buồm về nhẹ cánh bay.
--Bản dịch của Trần Trọng San--
Ngắm cảnh lòng xuân bực bội hoài,
Lại qua Anh-Vũ, càng bi ai.
Tào công còn chẳng hay thương khách,
Hoàng Tổ làm sao lại tiếc tài ?
Đảo ấm, nhạn Yên bay đã hết;
Trời quang, sóng Thục chảy sang rồi.
Sóng xuôi gió thuận, ai người được,
Một chấm buồm về vạn dặm khơi ?
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Buồn ngắm lòng xuân ngán chẳng phai,
Lại lên Anh Vũ lắm bi ai !
Tào Công còn chửa bao dung khách,
Hoàng Tổ vì sao trọng nể tài ?
Nghe thoảng nhàn Yên dời đảo vắng,
Biết ngay sóng Thục đến sông mai.
Nào ai gặp được ngày xuôi gió,
Trở cánh buồm con vạm dặm dài…
 
Top Bottom