Bất kiến
Nguyên tác: Đỗ Phủ
不見
杜甫
不見李生久,
佯狂真可哀!
世人皆欲殺,
吾意獨憐才。
敏捷詩千首,
飄零酒一杯。
匡山 讀書處,
頭白好歸來。
Bất Kiến
Đổ Phủ
Bất kiến Lý sinh cửu
Dương cuồng chân khả ai
Thế nhân giai dục sát
Ngô ý độc liên tài
Mẫn tiệp thi thiên thủ
Phiêu linh tửu nhất bôi
Khuông sơn độc thư xứ
Đầu bạch hảo qui lai
--Bản dịch của Trần Trọng San--
Lâu rồi không gặp Lý sinh,
Giả điên vờ dại, cho mình xót ai.
Giết đi là ý người đời,
Ngậm ngùi riêng chỉ mình tôi mến tài.
Lẹ mau thơ viết ngàn bài;
Bây giờ một chén nổi trôi bụi trần.
Nơi xưa đọc sách Khuông Sơn,
Mái đầu bạc trắng, cố nhân hãy về!
--Bản dịch của Song Nguyễn Hàn Tú--
-Không Găp
-Bài 1
Đã lâu chẳng gặp Lý sinh
Giả điên khùng nghĩ thật tình đáng thương
Người đời ghét bỏ chẳng màng
Riêng ta mến mộ một trang thiên tài
Thơ hay làm cả ngàn bài
Công hầu chẳng đoái, vui say tháng ngày
Núi Khương đọc sách giải khuây
Chắc ngày đầu bạc về đây tương phùng
-Bài 2
Lâu rồi không gặp Lý huynh
Ngao du sơn thủy mặc tình thế nhân
Giả ngơ như một gã điên
Người đời ghét bỏ, tình riêng tôn thờ
Trời cho ôm một túi thơ
Ngả nghiêng bầu rượu, chẳng mơ công hầu
Núi Khương đèn sách ẩn sâu
Chắc mai sau lúc bạc đầu về đây
-Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Không gặp Lý sinh những bấy nay
Giả điên giả dại khá thương thay!
Khinh khi: nhân thế trù mong giết
Trân trọng: mình ta mến thực tài
Lưu lạc say sưa lưng một chén
Nguồn thơ lai láng trọn ngàn bài
Núi Khuông đọc sách ngày xưa đó
Đầu bạc nên về trú lại đây
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Lâu quá không duyên thấy Lý ông
Rất thương ông phải giả người ngông
Người đời ai cũng tìm ông giết
Ta vẫn mén tài viết của ông
Viết lẹ, viết hay ngàn tuyệt phẩm
Trên tay ngất ngưởng chén rượu nồng
Nuí Khuông còn đó, thư phòng cũ
Đầu bạc quay về, phải thế không?
-- Bản dịch của Phụng Hà--
Lâu rồi không được gặp Lý ca,
Giả dại giả điên nghĩ xót xa.
Muốn anh thảm tử là bao kẻ,
Thương bậc anh tài chỉ mình ta.
Bút thần thoăn thoắt thơ nghìn vận,
Phận bạc nổi trôi rượu một và.
Phòng sách nuí Khuông còn nguyên đấy,
Về sớm càng hay, nhé bạn già!
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Không gặp
Lâu không thấy họ Lý đâu,
Giả điên, giả dại, âu sầu, đáng thương.
Người đời muốn hại là thường,
Ý ta riêng vẫn xót thương người tài.
Giỏi, lanh, thơ viết ngàn bài,
Nổi trôi, chén rượu lai rai qua ngày.
Núi Khuông, đọc sách nơi này,
Mái đầu đã bạc, nên quay trở về...
-- bản dịch của Viên Thu --
Không gặp
Lâu gặp Lý sinh,trước đến nay,
Giả điên,nghe thật não lòng thay.
Thế nhân lắm kẻ chừng ưng giết,
Riêng chỉ mình ta luống mến tài.
Thông thái,ngàn bài thơ trác tuyệt,
Lênh đênh,một chén rượu u hoài.
Khuông sơn ngày cũ nơi xem sách,
Tóc bạc về thôi,thế hẳn hay !
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Chàng Lý lâu không gặp,
Vờ điên, đáng xót ai!
NgườI đều mong giết bác,
Ta vẫn mến thương tài.
Mẫn tiệp thơ nghìn khúc,
Giang hồ rượu một nai,
Khuông Sơn phòng đọc sách,
Về nhé, tóc đà phai.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Lâu gặp Lý sinh quá
Giả điên thật lụy bi !
Người đời đều muốn giết
Ta vẫn mến tài thi .
Trác tuyệt thơ ngàn khúc
Bềnh bồng rượu một ly !
Khuông sơn nơi đọc sách
Đầu bạc hết, về đi !!!
Nguyên tác: Đỗ Phủ

不見
杜甫
不見李生久,
佯狂真可哀!
世人皆欲殺,
吾意獨憐才。
敏捷詩千首,
飄零酒一杯。
匡山 讀書處,
頭白好歸來。
Bất Kiến
Đổ Phủ
Bất kiến Lý sinh cửu
Dương cuồng chân khả ai
Thế nhân giai dục sát
Ngô ý độc liên tài
Mẫn tiệp thi thiên thủ
Phiêu linh tửu nhất bôi
Khuông sơn độc thư xứ
Đầu bạch hảo qui lai
--Bản dịch của Trần Trọng San--
Lâu rồi không gặp Lý sinh,
Giả điên vờ dại, cho mình xót ai.
Giết đi là ý người đời,
Ngậm ngùi riêng chỉ mình tôi mến tài.
Lẹ mau thơ viết ngàn bài;
Bây giờ một chén nổi trôi bụi trần.
Nơi xưa đọc sách Khuông Sơn,
Mái đầu bạc trắng, cố nhân hãy về!
--Bản dịch của Song Nguyễn Hàn Tú--
-Không Găp
-Bài 1
Đã lâu chẳng gặp Lý sinh
Giả điên khùng nghĩ thật tình đáng thương
Người đời ghét bỏ chẳng màng
Riêng ta mến mộ một trang thiên tài
Thơ hay làm cả ngàn bài
Công hầu chẳng đoái, vui say tháng ngày
Núi Khương đọc sách giải khuây
Chắc ngày đầu bạc về đây tương phùng
-Bài 2
Lâu rồi không gặp Lý huynh
Ngao du sơn thủy mặc tình thế nhân
Giả ngơ như một gã điên
Người đời ghét bỏ, tình riêng tôn thờ
Trời cho ôm một túi thơ
Ngả nghiêng bầu rượu, chẳng mơ công hầu
Núi Khương đèn sách ẩn sâu
Chắc mai sau lúc bạc đầu về đây
-Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Không gặp Lý sinh những bấy nay
Giả điên giả dại khá thương thay!
Khinh khi: nhân thế trù mong giết
Trân trọng: mình ta mến thực tài
Lưu lạc say sưa lưng một chén
Nguồn thơ lai láng trọn ngàn bài
Núi Khuông đọc sách ngày xưa đó
Đầu bạc nên về trú lại đây
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Lâu quá không duyên thấy Lý ông
Rất thương ông phải giả người ngông
Người đời ai cũng tìm ông giết
Ta vẫn mén tài viết của ông
Viết lẹ, viết hay ngàn tuyệt phẩm
Trên tay ngất ngưởng chén rượu nồng
Nuí Khuông còn đó, thư phòng cũ
Đầu bạc quay về, phải thế không?
-- Bản dịch của Phụng Hà--
Lâu rồi không được gặp Lý ca,
Giả dại giả điên nghĩ xót xa.
Muốn anh thảm tử là bao kẻ,
Thương bậc anh tài chỉ mình ta.
Bút thần thoăn thoắt thơ nghìn vận,
Phận bạc nổi trôi rượu một và.
Phòng sách nuí Khuông còn nguyên đấy,
Về sớm càng hay, nhé bạn già!
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Không gặp
Lâu không thấy họ Lý đâu,
Giả điên, giả dại, âu sầu, đáng thương.
Người đời muốn hại là thường,
Ý ta riêng vẫn xót thương người tài.
Giỏi, lanh, thơ viết ngàn bài,
Nổi trôi, chén rượu lai rai qua ngày.
Núi Khuông, đọc sách nơi này,
Mái đầu đã bạc, nên quay trở về...
-- bản dịch của Viên Thu --
Không gặp
Lâu gặp Lý sinh,trước đến nay,
Giả điên,nghe thật não lòng thay.
Thế nhân lắm kẻ chừng ưng giết,
Riêng chỉ mình ta luống mến tài.
Thông thái,ngàn bài thơ trác tuyệt,
Lênh đênh,một chén rượu u hoài.
Khuông sơn ngày cũ nơi xem sách,
Tóc bạc về thôi,thế hẳn hay !
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Chàng Lý lâu không gặp,
Vờ điên, đáng xót ai!
NgườI đều mong giết bác,
Ta vẫn mến thương tài.
Mẫn tiệp thơ nghìn khúc,
Giang hồ rượu một nai,
Khuông Sơn phòng đọc sách,
Về nhé, tóc đà phai.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Lâu gặp Lý sinh quá
Giả điên thật lụy bi !
Người đời đều muốn giết
Ta vẫn mến tài thi .
Trác tuyệt thơ ngàn khúc
Bềnh bồng rượu một ly !
Khuông sơn nơi đọc sách
Đầu bạc hết, về đi !!!