Biên Thượng Văn Già nhị thủ kỳ nhị
Nguyên tác: Đỗ Mục
邊上聞笳
二首其二
杜牧
海路無塵邊草新
榮枯不見綠楊春
白沙日暮愁雲起
獨感離鄉萬里人
Biên Thượng Văn Già
nhị thủ kỳ nhị
Đỗ Mục
Hải lộ vô trần biên thảo tân
Vinh khô bất kiến lục dương xuân
Bạch sa nhật mộ sầu vân khởi
Độc cảm ly hương vạn lý nhân
Chú thích: Hải, nghĩa thông thường là biển, nhưng người miền tây bắc Trung Hoa cũng gọi những hồ hay đầm lớn là hải.
--Dịch nghĩa: --
Trên Quan Ải Nghe Kèn Lá
bài 2/2
Đường thủy không có bụị, cỏ biên giới mới xanh trở lại.
Xuân đã về nhưng không một cây dương liễu dù xanh tốt hay khô cằn.
Trời chiều, có đám mây buồn lơ lửng trên bãi cát trắng.
Chỉ có một mình kẻ đi xa vạn dặm là đang cảm thấy nhớ nhà.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Cỏ biên xanh, ven hồ trong suốt
Xuân đã về không một cây dương
Trời chiều bãi cát mây vương
Kẻ xa vạn dặm sầu thương nhớ nhà
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Đường sông không bụi cỏ bờ tươi
Xuân héo hon cây liễu úa rồi.
Chiều xuống mây buồn giăng cát trắng
Một mình vạn dặm nhớ nhà thôi.
-- Bản dịch của Viên Thu --
Trên ải quan nghe kèn lá
Đường hồ trong vắt,cỏ bờ xanh
Dương liễu vào xuân chẳng biếc cành.
Cát trắng,chiều buồn mây lảng đảng
Tha hương vạn dặm xót riêng mình.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Biển hồ sạch bụi ,cỏ biên vươn
Chẳng thấy tươi ,khô hàng liễu dương !
Cát trắng trời chiều mây thảm nổi
Người xa vạn dặm nhớ quê hương !!!
Nguyên tác: Đỗ Mục
邊上聞笳
二首其二
杜牧
海路無塵邊草新
榮枯不見綠楊春
白沙日暮愁雲起
獨感離鄉萬里人
Biên Thượng Văn Già
nhị thủ kỳ nhị
Đỗ Mục
Hải lộ vô trần biên thảo tân
Vinh khô bất kiến lục dương xuân
Bạch sa nhật mộ sầu vân khởi
Độc cảm ly hương vạn lý nhân
Chú thích: Hải, nghĩa thông thường là biển, nhưng người miền tây bắc Trung Hoa cũng gọi những hồ hay đầm lớn là hải.
--Dịch nghĩa: --
Trên Quan Ải Nghe Kèn Lá
bài 2/2
Đường thủy không có bụị, cỏ biên giới mới xanh trở lại.
Xuân đã về nhưng không một cây dương liễu dù xanh tốt hay khô cằn.
Trời chiều, có đám mây buồn lơ lửng trên bãi cát trắng.
Chỉ có một mình kẻ đi xa vạn dặm là đang cảm thấy nhớ nhà.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Cỏ biên xanh, ven hồ trong suốt
Xuân đã về không một cây dương
Trời chiều bãi cát mây vương
Kẻ xa vạn dặm sầu thương nhớ nhà
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Đường sông không bụi cỏ bờ tươi
Xuân héo hon cây liễu úa rồi.
Chiều xuống mây buồn giăng cát trắng
Một mình vạn dặm nhớ nhà thôi.
-- Bản dịch của Viên Thu --
Trên ải quan nghe kèn lá
Đường hồ trong vắt,cỏ bờ xanh
Dương liễu vào xuân chẳng biếc cành.
Cát trắng,chiều buồn mây lảng đảng
Tha hương vạn dặm xót riêng mình.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Biển hồ sạch bụi ,cỏ biên vươn
Chẳng thấy tươi ,khô hàng liễu dương !
Cát trắng trời chiều mây thảm nổi
Người xa vạn dặm nhớ quê hương !!!