Biệt Hữu Nhân
Nguyên tác: Lý Bạch
別友人
李白
青山橫北郭,
白水繞東城.
此地一為別,
孤蓬萬里征.
浮雲遊子意,
落日故人情.
揮手自茲去,
蕭蕭班馬鳴.
Biệt Hữu Nhân
Lý Bạch
Thanh sơn hoành bắc quách,
Bạch thủy nhiễu đông thành.
Thử địa nhất vi biệt,
Cô bồng vạn lý chinh.
Phù vân du tử ý.
Lạc nhật cố nhân tình.
Huy thủ tự tư khứ,
Tiêu tiêu ban mã minh.
--Dịch nghĩa:--
Tiễn Bạn
Núi xanh chắn ngang phía bắc,
sông trắng chảy quanh phía đông thành.
Nơi đây một khi chia tay,
bạn như ngọn cỏ bồng cô đơn đi về nơi xa vạn dặm.
Ý khách buồn như đám mây trôi,
tình bạn ở lại sầu như nắng chiều.
Vẫy tay từ biệt quay đi,
ngựa xa nhau hí vang.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Núi xanh xanh chắn ngang phía bắc
Sông trắng trôi dích dắc đông thành
Nơi đây ly biệt đăng trình
Bạn như ngọn cỏ một mình đi xa
Ý người đi như là mây nổi
Nắng chiều tàn cảm nỗi người về
Vẫy tay từ giã quay đi
Ngựa xa nhau hí buồn y như ngươi-
--Bản dịch của Lâm trung Phú --
Núi xanh chắn lũy bắc
Sông trắng vây thành đông .
Đất ấy lúc ly biệt
Cỏ bồng thân duỗi dong !
Người đi , mây lãng đãng
Kẻ ở , nắng tàn không !!
Tay vẫy thôi đi nhé
Ngựa buồn hí não lòng !!!
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Núi xanh chắn ngang ải bắc
Sông trắng uốn lượn thành đông.
Nơi đây một lần xa cách
Đi xa vạn dặm cỏ bồng.
Mây trôi vương tình ý khách
Nắng chiều người cũ ngóng trông
Vẫy tay giả từ quay bước
Đoàn ngựa hí buồn mênh mông..
Nguyên tác: Lý Bạch
別友人
李白
青山橫北郭,
白水繞東城.
此地一為別,
孤蓬萬里征.
浮雲遊子意,
落日故人情.
揮手自茲去,
蕭蕭班馬鳴.
Biệt Hữu Nhân
Lý Bạch
Thanh sơn hoành bắc quách,
Bạch thủy nhiễu đông thành.
Thử địa nhất vi biệt,
Cô bồng vạn lý chinh.
Phù vân du tử ý.
Lạc nhật cố nhân tình.
Huy thủ tự tư khứ,
Tiêu tiêu ban mã minh.
--Dịch nghĩa:--
Tiễn Bạn
Núi xanh chắn ngang phía bắc,
sông trắng chảy quanh phía đông thành.
Nơi đây một khi chia tay,
bạn như ngọn cỏ bồng cô đơn đi về nơi xa vạn dặm.
Ý khách buồn như đám mây trôi,
tình bạn ở lại sầu như nắng chiều.
Vẫy tay từ biệt quay đi,
ngựa xa nhau hí vang.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Núi xanh xanh chắn ngang phía bắc
Sông trắng trôi dích dắc đông thành
Nơi đây ly biệt đăng trình
Bạn như ngọn cỏ một mình đi xa
Ý người đi như là mây nổi
Nắng chiều tàn cảm nỗi người về
Vẫy tay từ giã quay đi
Ngựa xa nhau hí buồn y như ngươi-
--Bản dịch của Lâm trung Phú --
Núi xanh chắn lũy bắc
Sông trắng vây thành đông .
Đất ấy lúc ly biệt
Cỏ bồng thân duỗi dong !
Người đi , mây lãng đãng
Kẻ ở , nắng tàn không !!
Tay vẫy thôi đi nhé
Ngựa buồn hí não lòng !!!
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Núi xanh chắn ngang ải bắc
Sông trắng uốn lượn thành đông.
Nơi đây một lần xa cách
Đi xa vạn dặm cỏ bồng.
Mây trôi vương tình ý khách
Nắng chiều người cũ ngóng trông
Vẫy tay giả từ quay bước
Đoàn ngựa hí buồn mênh mông..