Bồi Giang Phiếm Chu Tống Vi Ban Quy Kinh
Nguyên tác: Đỗ Phủ
涪江泛舟送韋班歸京
杜甫
追餞同舟日,
傷春一水間。
飄零為客久,
衰老羨君還。
花遠重重樹,
雲輕處處山。
天涯故人少,
更益鬢毛斑。
Bồi Giang Phiếm Chu Tống Vi Ban Quy Kinh
Đỗ Phủ
Truy tiễn đồng chu nhật
Thương xuân nhất thủy gian
Phiêu linh vi khách cửu
Suy lão tiện quân hoàn
Hoa viễn trùng trùng thụ
Vân khinh xứ xứ sơn
Thiên nhai cố nhân thiểu
Cánh ích mấn mao ban.
--Bản dịch của Á Nam
Sông Bồi dong thuyền đưa Vi Ban về kinh
Cuộc đưa tiễn thuyền cùng một buổi,
Lòng thương xuân theo với nước xuân sầu.
Kiếp lênh đênh thân khách đã bao lâu,
Cảnh suy lão lại mừng nhau về chốn cũ.
Cây từng lớp màu hoa xem sặc sỡ
Khắp ngàn non tua tủa đám mây đưa
Bên giời người cũ lơ thơ
Buồn thêm tóc mái phất phơ điểm màu
--Bản dịch của Song Nguyễn Hàn Tú--
Trên Sông Bối Đưa Vi Ban Về Kinh
Bài 1
Ngày trên thuyền tiễn bác
Sông xuân cảnh u sầu
Bao năm trời lưu lạc
Lúc già mừng gặp nhau
Hoa trên cây lớp lớp
Đỉnh núi mây giăng giăng
Xa nhà thiếu tri kỷ
Tóc bạc càng mau tăng
Bài 2
Ngồi thuyền đưa tiễn bác trên sông
Mặt nước trời xuân thật não nùng
Luân lạc lâu rồi thân viễn khách
Nghĩ già gặp lại thú vô cùng
Sặc sỡ mầu hoa, lớp lớp cây
Mây sầu trên đỉnh núi giăng đầy
Nơi xa nào dễ tìm tri kỷ
Mái tóc ngày càng trắng như mây.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Theo thuyền tiễn bác về kinh
Sông xuân như cũng chia tình sầu đau
Tôi xa nhà đã từ lâu
Nay gia gặp bác siết bao vui mừng
Hai bờ cây rậm như rừng
Mây bay nhè nhẹ non trùng điệp cao
Bạn xưa còn có là bao
Nghĩ càng thêm bạc mái đầu điểm sương.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Ngày thuyền tiễn đưa nhau
Xuân xanh nước một màu
Già yếu anh về lại
Phiêu dạt thân khách lâu.
Mây nhẹ trôi khắp xứ,
Hoa đơm cây tít mù
Bên trời thiếu bạn cũ
Chỉ làm tóc bạc mau.
--Bản dịch của Phụng Hà--
Trên thuyền một buổi chia phôi,
Lòng thương xuân theo nước trôi xuôi dòng.
Bấy lâu đất khách long đong,
Tuổi già mừng gặp lại ông về nhà.
Ngàn cây rực rỡ đơm hoa,
Mây bay lơ lửng non xa non gần.
Bên trời thưa thớt cố nhân,
Mái đầu bạc trắng, sầu dâng ngập lòng.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Trên sông Bồn tiễn Vi-Ban về kinh
Cùng thuyền, tiễn bác hôm nào,
Nước sông tuôn chẩy, nao nao xuân sầu.
Lênh đênh lữ khách đã lâu,
Đến giờ, mừng bác quay đầu về quê.
Hoa, cây, lớp lớp đứng kề,
Lững lờ, chốn chốn mây về đầu non.
Chân trời, bạn cũ dần mòn,
Khiến cho mái tóc lại còn bạc hơn...
-- Bản dịch của Viên Thu --
Tiễn Vi Ban về kinh tên sông Bồi
Ngày ấy dong thuyền tiễn biệt nhau,
Nhìn xuân theo nước chảy xuôi sầu.
Lênh đênh thân khách từ lâu lắm,
Già ốm người về quý biết bao!
Hoa nở chập chùng rừng rú thẳm,
Mây giăng vương vấn núi non cao.
Bên trời bằng hữu còn đâu mấy,
Càng nghĩ mái đầu lại bạc mau.
--Bản dịch của Mai Lộc--
Thuyền trôi, tiển bạn , nước mênh-mông .
Sông nước, tình xuân ý một dòng .
Lâu lắm ,nổi-trôi thân viễn khách ,
Bạn thăm khi yếu, thỏa lòng trông .
Trùng-trùng cây lá hoa tươi thắm ,
Lớp-lớp mây giăng núí chập chùng .
Tri-kỷ ,xứ người cũng thiếu vắng ,
Mái đầu vì thế trắng như bông .
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Ngày trên thuyền tiễn bác
Cả khúc sông xuân sầu !
Thân khách nổi trôi mãi
Yếu già về lại nào !
Hoa đầy rừng rú thẳm
Mây khắp núi non cao .
Biên vắng bạn bè ít .
Tóc râu lại trắng mau !!!
Nguyên tác: Đỗ Phủ
涪江泛舟送韋班歸京
杜甫
追餞同舟日,
傷春一水間。
飄零為客久,
衰老羨君還。
花遠重重樹,
雲輕處處山。
天涯故人少,
更益鬢毛斑。
Bồi Giang Phiếm Chu Tống Vi Ban Quy Kinh
Đỗ Phủ
Truy tiễn đồng chu nhật
Thương xuân nhất thủy gian
Phiêu linh vi khách cửu
Suy lão tiện quân hoàn
Hoa viễn trùng trùng thụ
Vân khinh xứ xứ sơn
Thiên nhai cố nhân thiểu
Cánh ích mấn mao ban.
--Bản dịch của Á Nam
Sông Bồi dong thuyền đưa Vi Ban về kinh
Cuộc đưa tiễn thuyền cùng một buổi,
Lòng thương xuân theo với nước xuân sầu.
Kiếp lênh đênh thân khách đã bao lâu,
Cảnh suy lão lại mừng nhau về chốn cũ.
Cây từng lớp màu hoa xem sặc sỡ
Khắp ngàn non tua tủa đám mây đưa
Bên giời người cũ lơ thơ
Buồn thêm tóc mái phất phơ điểm màu
--Bản dịch của Song Nguyễn Hàn Tú--
Trên Sông Bối Đưa Vi Ban Về Kinh
Bài 1
Ngày trên thuyền tiễn bác
Sông xuân cảnh u sầu
Bao năm trời lưu lạc
Lúc già mừng gặp nhau
Hoa trên cây lớp lớp
Đỉnh núi mây giăng giăng
Xa nhà thiếu tri kỷ
Tóc bạc càng mau tăng
Bài 2
Ngồi thuyền đưa tiễn bác trên sông
Mặt nước trời xuân thật não nùng
Luân lạc lâu rồi thân viễn khách
Nghĩ già gặp lại thú vô cùng
Sặc sỡ mầu hoa, lớp lớp cây
Mây sầu trên đỉnh núi giăng đầy
Nơi xa nào dễ tìm tri kỷ
Mái tóc ngày càng trắng như mây.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Theo thuyền tiễn bác về kinh
Sông xuân như cũng chia tình sầu đau
Tôi xa nhà đã từ lâu
Nay gia gặp bác siết bao vui mừng
Hai bờ cây rậm như rừng
Mây bay nhè nhẹ non trùng điệp cao
Bạn xưa còn có là bao
Nghĩ càng thêm bạc mái đầu điểm sương.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Ngày thuyền tiễn đưa nhau
Xuân xanh nước một màu
Già yếu anh về lại
Phiêu dạt thân khách lâu.
Mây nhẹ trôi khắp xứ,
Hoa đơm cây tít mù
Bên trời thiếu bạn cũ
Chỉ làm tóc bạc mau.
--Bản dịch của Phụng Hà--
Trên thuyền một buổi chia phôi,
Lòng thương xuân theo nước trôi xuôi dòng.
Bấy lâu đất khách long đong,
Tuổi già mừng gặp lại ông về nhà.
Ngàn cây rực rỡ đơm hoa,
Mây bay lơ lửng non xa non gần.
Bên trời thưa thớt cố nhân,
Mái đầu bạc trắng, sầu dâng ngập lòng.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Trên sông Bồn tiễn Vi-Ban về kinh
Cùng thuyền, tiễn bác hôm nào,
Nước sông tuôn chẩy, nao nao xuân sầu.
Lênh đênh lữ khách đã lâu,
Đến giờ, mừng bác quay đầu về quê.
Hoa, cây, lớp lớp đứng kề,
Lững lờ, chốn chốn mây về đầu non.
Chân trời, bạn cũ dần mòn,
Khiến cho mái tóc lại còn bạc hơn...
-- Bản dịch của Viên Thu --
Tiễn Vi Ban về kinh tên sông Bồi
Ngày ấy dong thuyền tiễn biệt nhau,
Nhìn xuân theo nước chảy xuôi sầu.
Lênh đênh thân khách từ lâu lắm,
Già ốm người về quý biết bao!
Hoa nở chập chùng rừng rú thẳm,
Mây giăng vương vấn núi non cao.
Bên trời bằng hữu còn đâu mấy,
Càng nghĩ mái đầu lại bạc mau.
--Bản dịch của Mai Lộc--
Thuyền trôi, tiển bạn , nước mênh-mông .
Sông nước, tình xuân ý một dòng .
Lâu lắm ,nổi-trôi thân viễn khách ,
Bạn thăm khi yếu, thỏa lòng trông .
Trùng-trùng cây lá hoa tươi thắm ,
Lớp-lớp mây giăng núí chập chùng .
Tri-kỷ ,xứ người cũng thiếu vắng ,
Mái đầu vì thế trắng như bông .
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Ngày trên thuyền tiễn bác
Cả khúc sông xuân sầu !
Thân khách nổi trôi mãi
Yếu già về lại nào !
Hoa đầy rừng rú thẳm
Mây khắp núi non cao .
Biên vắng bạn bè ít .
Tóc râu lại trắng mau !!!