Cầm Đài
Nguyên tác: Đỗ Phủ
琴臺
杜甫
茂陵多病後
尚愛卓文君
酒肆人間世
琴臺日著雲
野花留寶靨
蔓草見羅裙
歸鳳求凰意
寥寥不復聞
Cầm Đài
Mậu Lăng đa bệnh hậu
Thượng ái Trác Văn Quân
Tửu tứ nhân gian thế
Cầm đài nhật mộ vân
Dả hoa lưu bảo yếp
Mạn thảo kiến la quần
Quy phụng cầu hoàng ý
Liêu liêu bất phục văn.
Đỗ Phủ
Dịch nghĩa
(sân khấu tấu đàn)
(sau khi mê say gái ở Mậu Lăng)
(yêu thương Trác Văn Quân trở lại)
( quán rượu trong cõi đời)
(sẩm tối tấu đàn dưới mây
(hoa đồng nội lưu luyến má lúm quý phái)
(cỏ dại vương trên quần lụa)
(ý tứ trong bài \\\"Phụng Cầu Kỳ Hoàng\\\")
(vắng bặt không còn được nghe nữa)
Ghi chú:
Mậu Lăng là địa danh nay ở huyện Hưng Bình, tỉnh Thiểm Tây. Tư Mã Tương Như, người đời nhà Hán (thế kỷ thứ 2 trước công nguyên) là một nghệ sĩ giỏi chơi đàn và làm phú, nhưng nghèo khó. Trác Văn Quân là một góa phụ, ở với cha là một danh gia cự phú. Trác mê tiếng đàn khi Tư Mã tấu khúc “Phụng Cầu Kỳ Hoàng”, bỏ nhà trốn đi theo làm vợ Tư Mã. Hai người mở một quán rượu sinh nhai vất vả ở Mậu Lăng. Được ít lâu, Tư Mã mê say một cô gái ở đây và muốn cưới cổ làm thiếp. Trác phản đối. Tư Mã bỏ ý định.
Bản dịch của SongNguyễn HànTú
Đài Đàn
Mậu Lăng sau khi tỉnh
Lại thương Trác Văn Quân
Cố vui đời bán rượu
Dưới mây chiều tấu đàn
Hoa đồng rơi trên chén
Gấu quần lấm cỏ vàng
Ý nhạc “Phụng Hoàng” cũ
Chẳng còn tiếng tơ vang.
Bản dịch của Nguyễn phước Hậu
Mậu Lăng lành bịnh ác
Càng yêu Trác Văn Quân
Quán rượu trong cõi trần
Đài đàn mây chiều đỗ
Hoa đồng trong chén cỗ
Cỏ dại vướng quần là
Ý phượng cầu hoàng xưa
Mãi không nghe lại nữa.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Mê gái qua rồi ở Mậu Lăng
Càng yêu càng quý vợ Văn Quân
Sinh nhai quán rượu nơi trần thế
Sẩm tối tấu đàn dưới phù vân
Hoa dại luyến lưu đôi má lúm
Cỏ đồng vương vấn ở lai quần
Bài ca Quy Phượng Cầu Hoàng cũ
Lâu lắm không còn nghe tấu đàn.
--Bản dịch của Phụng Hà--
Sau cơn bệnh nơi Mậu Lăng,
Lại càng say đắm Văn Quân nồng nàn.
Tửu gia trong chốn nhân gian,
Cầm đài khuất giữa mây ngàn chiều hôm.
Hoa đồng lưu chén rượu thơm,
Cỏ hoang lối cũ còn vương quần hồng.
Ngày xưa ý phụng cầu hoàng,
Đài đàn còn đó,tiếng đàn chẳng nghe.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Lầu đàn
Sau khi (Tương-Như) tỉnh ở Mậu-Lăng,
Trác-Văn-Quân, vẫn yêu nàng chẳng phai.
Lại bày bán rượu sinh nhai,
Chiều, đàn, mây phủ lầu hoài không tan.
Hoa đồng, trang điểm mặt nàng,*
Cỏ hoang, quần lụa còn đang bám đầy.
\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\"Phượng tìm Hoàng\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\" ý thật hay,
Đã lâu, vắng bặt khúc này chẳng nghe...
* Dã hoa lưu bảo diện
--Bản dịch của Viên Thu--
Cầm đài
Bỏ gái Mậu lăng ,tỉnh giấc say
Văn Quân lại được ái yêu ngay.
Lênh đênh quán rượu nơi trần thế,
Dìu dặt sân đàn chốn gió mây.
Hoa nội phất phơ vờn mặt ngọc,
Cỏ đồng quấn quít bám quần lai.
Phụng cầu hoàng khúc đà xa vắng,
Đâu tiếng đàn xưa vọng ngất ngây.
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Mậu Lăng từ dứt bệnh,
Càng mến Trác Văn Quân.
Quán rượu người ưa thích,
Đài đàn mây chuyển vần.
Hoa đồng ngâm ngợi chén,
Cỏ rối thướt tha quần.
Ý phụng tìm hoàng ấy,
Chưa nghe lại một lần !
--Bản dịch của Phan Ngọc--
Nhờ Tương Như sau khi lâm bệnh,
Vẫn thường yêu đến Trác Văn Quân.
Rượu ta bán giữa nhân gian,
Cầm Đài ta gảy mênh mang mây chiều.
Hoa thôn đã yêu kiều mặt ngọc,
Cỏ lấm lem bám chiếc quần là.
Phượng cầu hoàng ý còn về,
Nhưng Cầm Đài luống bặt nghe tiếng đàn.
--Bản dịch của Phạm Doanh--
Mậu Lăng sau cơn bệnh,
Lòng mến Trác Văn Quân.
Trên đời, đây quán rượu,
Mây chiều phủ nơi đàn.
Ngoài nội, đồ trang sức,
Cỏ hoang thoáng bóng quần.
Phượng tìm hoàng, ý nhạc,
Giờ đây hết râm ran.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Bệnh Mậu Lăng vừa khỏi
Lại càng say đắm Quân !
Quán bên đường rượu quý
Đài sớm tối mây vần .
Hoa nội in trên má
Cỏ may dính ống quần .
Phượng tìm Hoàng ý nhạc
Lâu chẳng nghe đàn ngân !!!
Nguyên tác: Đỗ Phủ
琴臺
杜甫
茂陵多病後
尚愛卓文君
酒肆人間世
琴臺日著雲
野花留寶靨
蔓草見羅裙
歸鳳求凰意
寥寥不復聞
Cầm Đài
Mậu Lăng đa bệnh hậu
Thượng ái Trác Văn Quân
Tửu tứ nhân gian thế
Cầm đài nhật mộ vân
Dả hoa lưu bảo yếp
Mạn thảo kiến la quần
Quy phụng cầu hoàng ý
Liêu liêu bất phục văn.
Đỗ Phủ
Dịch nghĩa
(sân khấu tấu đàn)
(sau khi mê say gái ở Mậu Lăng)
(yêu thương Trác Văn Quân trở lại)
( quán rượu trong cõi đời)
(sẩm tối tấu đàn dưới mây
(hoa đồng nội lưu luyến má lúm quý phái)
(cỏ dại vương trên quần lụa)
(ý tứ trong bài \\\"Phụng Cầu Kỳ Hoàng\\\")
(vắng bặt không còn được nghe nữa)
Ghi chú:
Mậu Lăng là địa danh nay ở huyện Hưng Bình, tỉnh Thiểm Tây. Tư Mã Tương Như, người đời nhà Hán (thế kỷ thứ 2 trước công nguyên) là một nghệ sĩ giỏi chơi đàn và làm phú, nhưng nghèo khó. Trác Văn Quân là một góa phụ, ở với cha là một danh gia cự phú. Trác mê tiếng đàn khi Tư Mã tấu khúc “Phụng Cầu Kỳ Hoàng”, bỏ nhà trốn đi theo làm vợ Tư Mã. Hai người mở một quán rượu sinh nhai vất vả ở Mậu Lăng. Được ít lâu, Tư Mã mê say một cô gái ở đây và muốn cưới cổ làm thiếp. Trác phản đối. Tư Mã bỏ ý định.
Bản dịch của SongNguyễn HànTú
Đài Đàn
Mậu Lăng sau khi tỉnh
Lại thương Trác Văn Quân
Cố vui đời bán rượu
Dưới mây chiều tấu đàn
Hoa đồng rơi trên chén
Gấu quần lấm cỏ vàng
Ý nhạc “Phụng Hoàng” cũ
Chẳng còn tiếng tơ vang.
Bản dịch của Nguyễn phước Hậu
Mậu Lăng lành bịnh ác
Càng yêu Trác Văn Quân
Quán rượu trong cõi trần
Đài đàn mây chiều đỗ
Hoa đồng trong chén cỗ
Cỏ dại vướng quần là
Ý phượng cầu hoàng xưa
Mãi không nghe lại nữa.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Mê gái qua rồi ở Mậu Lăng
Càng yêu càng quý vợ Văn Quân
Sinh nhai quán rượu nơi trần thế
Sẩm tối tấu đàn dưới phù vân
Hoa dại luyến lưu đôi má lúm
Cỏ đồng vương vấn ở lai quần
Bài ca Quy Phượng Cầu Hoàng cũ
Lâu lắm không còn nghe tấu đàn.
--Bản dịch của Phụng Hà--
Sau cơn bệnh nơi Mậu Lăng,
Lại càng say đắm Văn Quân nồng nàn.
Tửu gia trong chốn nhân gian,
Cầm đài khuất giữa mây ngàn chiều hôm.
Hoa đồng lưu chén rượu thơm,
Cỏ hoang lối cũ còn vương quần hồng.
Ngày xưa ý phụng cầu hoàng,
Đài đàn còn đó,tiếng đàn chẳng nghe.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Lầu đàn
Sau khi (Tương-Như) tỉnh ở Mậu-Lăng,
Trác-Văn-Quân, vẫn yêu nàng chẳng phai.
Lại bày bán rượu sinh nhai,
Chiều, đàn, mây phủ lầu hoài không tan.
Hoa đồng, trang điểm mặt nàng,*
Cỏ hoang, quần lụa còn đang bám đầy.
\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\"Phượng tìm Hoàng\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\" ý thật hay,
Đã lâu, vắng bặt khúc này chẳng nghe...
* Dã hoa lưu bảo diện
--Bản dịch của Viên Thu--
Cầm đài
Bỏ gái Mậu lăng ,tỉnh giấc say
Văn Quân lại được ái yêu ngay.
Lênh đênh quán rượu nơi trần thế,
Dìu dặt sân đàn chốn gió mây.
Hoa nội phất phơ vờn mặt ngọc,
Cỏ đồng quấn quít bám quần lai.
Phụng cầu hoàng khúc đà xa vắng,
Đâu tiếng đàn xưa vọng ngất ngây.
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Mậu Lăng từ dứt bệnh,
Càng mến Trác Văn Quân.
Quán rượu người ưa thích,
Đài đàn mây chuyển vần.
Hoa đồng ngâm ngợi chén,
Cỏ rối thướt tha quần.
Ý phụng tìm hoàng ấy,
Chưa nghe lại một lần !
--Bản dịch của Phan Ngọc--
Nhờ Tương Như sau khi lâm bệnh,
Vẫn thường yêu đến Trác Văn Quân.
Rượu ta bán giữa nhân gian,
Cầm Đài ta gảy mênh mang mây chiều.
Hoa thôn đã yêu kiều mặt ngọc,
Cỏ lấm lem bám chiếc quần là.
Phượng cầu hoàng ý còn về,
Nhưng Cầm Đài luống bặt nghe tiếng đàn.
--Bản dịch của Phạm Doanh--
Mậu Lăng sau cơn bệnh,
Lòng mến Trác Văn Quân.
Trên đời, đây quán rượu,
Mây chiều phủ nơi đàn.
Ngoài nội, đồ trang sức,
Cỏ hoang thoáng bóng quần.
Phượng tìm hoàng, ý nhạc,
Giờ đây hết râm ran.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Bệnh Mậu Lăng vừa khỏi
Lại càng say đắm Quân !
Quán bên đường rượu quý
Đài sớm tối mây vần .
Hoa nội in trên má
Cỏ may dính ống quần .
Phượng tìm Hoàng ý nhạc
Lâu chẳng nghe đàn ngân !!!