Cảm Ngộ - Lan nhược tự xuân hạ
Nguyên tác: Trần Tử Ngang
感遇-蘭若自春夏
陳子昂
蘭若自春夏,
芊蔚何青青.
幽獨空林色,
朱蕤冒紫莖.
遲遲白日晚,
嫋嫋秋風生.
歲花盡搖落,
芳意更何成.
Cảm Ngộ- Lan nhược tự xuân hạ
Lan nhược tự xuân hạ
Thiên uất hà thanh thanh
U độc không lâm sắc
Chu nhuy mạo tử hành
Trì trì bạch nhật vãn
Niệu niệ thu phong sinh
Tuế hoa tận dao lạc
Phưong ý cánh hà thành.
Chú thích: Tác giả TTN viết chùm thơ ngũ ngôn Cảm Ngộ này gồm 38 bài. Nay tạm dùng câu đầu mỗi bài thêm vào sau đề Cảm Ngộ cho dễ phân biệt.
Dich Nghĩa:
(cảm xúc trước cảnh ngộ)
(cây hoa lan từ múa xuân qua mùa hạ)
(thật là tươi tốt, xanh ngát)
(một mình phô sắc thắm trong rừng vắng)
(hoa đỏ vươn lên từ nhánh tía)
(những ngày hè qua chầm chậm)
(gió thu đã thổi phất phơ)
(các hoa nở theo mùa thảy đều rơi rụng)
(rốt cục hương thơm thành cái gì?)
Bản dịch của SongNguyễn HànTú--
Cảm Xúc Trước Cảnh Ngộ
Qua hai mùa xuân hạ
Sắc lan tươi thắm xinh
Cô đơn khoe sắc riêng mình
Bên rừng hoa đỏ phủ cành tím tươi
Hè trôi đi chầm chậm
Gió Thu lảng vảng rồi
Cánh hoa tàn tạ rụng rơi
Mùi thơm hương cũ mai rồi ra sao?
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Hoa lan qua xuân hạ
Tươi tốt lá xanh xanh
Rừng vắng một mình thắm
Hoa đỏ vươn tía cành
Những ngày hè qua chậm
Rồi đến gió thu về
Muôn loài hoa rơi rụng
Hương thơm thành cái chi?
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Cảm xúc trước cảnh ngộ
Khóm lan, Xuân hết Hạ về,
Xanh xanh tươi tốt muôn bề thắm tươi.
Rừng sâu khoe sắc tươi cười,
Cánh hoa đỏ thắm, cọng thời tím nâu.
Dần dần ngày cũng tàn mau,
Hiu hiu ngọn gió Thu đâu thổi về.
Theo mùa, hoa rụng não nề,
Ý thơm rút lại chẳng hề ra chi...
--Bản dịch của Trần Trọng Kim--
Chòm lan khóm nhược xinh thay,
Trải xuân qua hạ những ngày tốt xanh.
Rừng không hiu-quạnh một mình,
Nảy ra bông đỏ cùng nhành tím tươi.
Dần-dà ngày bạc phôi-phai,
Gió thu hiu-hắt, một trời lạnh tanh.
Mùa hoa hết thảy điêu-linh,
Thơm-tho rút lạI có thành nỗi chi.
--Bản dịch của Trần Trọng San--
Khóm lan từ hạ, từ xuân,
Biềt bao tươi thắm, muôn phần xanh xanh !
Khoe màu rừng vắng một mình,
Nở ra bông đỏ phủ nhành tím tươi.
Ngày trôi chậm chậm, muộn rồi;
Gió thu phơi phới bồi hồi thởi quanh.
Hoa mùa thảy đã rụng cành,
Ý thơm sau hết có thành chi đâu!
--Bản dịch của K.D--
Thờ ơ xuân hết hè qua,
Chòm lan khóm nhược sao mà xanh xanh !
Rừng không, tươi đẹp một mình,
Cái bông đỏ thắm, cái cành tím tươi.
Lân la ngày bạc muộn rồi,
Gió thu hiu hắt bên trời thổi qua.
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhược lan xuân đến hạ,
Tươi biếc đẹp cao sang.
Rừng vắng, màu đằm thắm,
Đóa hồng, nhánh tím vương.
Chiều tà buông nhạt nắng,
Thu ướm gió nồng hương.
Tàn tạ mùa hoa cũ,
Thơm phai. Chợt ngỡ ngàng!
Nguyên tác: Trần Tử Ngang
感遇-蘭若自春夏
陳子昂
蘭若自春夏,
芊蔚何青青.
幽獨空林色,
朱蕤冒紫莖.
遲遲白日晚,
嫋嫋秋風生.
歲花盡搖落,
芳意更何成.
Cảm Ngộ- Lan nhược tự xuân hạ
Lan nhược tự xuân hạ
Thiên uất hà thanh thanh
U độc không lâm sắc
Chu nhuy mạo tử hành
Trì trì bạch nhật vãn
Niệu niệ thu phong sinh
Tuế hoa tận dao lạc
Phưong ý cánh hà thành.
Chú thích: Tác giả TTN viết chùm thơ ngũ ngôn Cảm Ngộ này gồm 38 bài. Nay tạm dùng câu đầu mỗi bài thêm vào sau đề Cảm Ngộ cho dễ phân biệt.
Dich Nghĩa:
(cảm xúc trước cảnh ngộ)
(cây hoa lan từ múa xuân qua mùa hạ)
(thật là tươi tốt, xanh ngát)
(một mình phô sắc thắm trong rừng vắng)
(hoa đỏ vươn lên từ nhánh tía)
(những ngày hè qua chầm chậm)
(gió thu đã thổi phất phơ)
(các hoa nở theo mùa thảy đều rơi rụng)
(rốt cục hương thơm thành cái gì?)
Bản dịch của SongNguyễn HànTú--
Cảm Xúc Trước Cảnh Ngộ
Qua hai mùa xuân hạ
Sắc lan tươi thắm xinh
Cô đơn khoe sắc riêng mình
Bên rừng hoa đỏ phủ cành tím tươi
Hè trôi đi chầm chậm
Gió Thu lảng vảng rồi
Cánh hoa tàn tạ rụng rơi
Mùi thơm hương cũ mai rồi ra sao?
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Hoa lan qua xuân hạ
Tươi tốt lá xanh xanh
Rừng vắng một mình thắm
Hoa đỏ vươn tía cành
Những ngày hè qua chậm
Rồi đến gió thu về
Muôn loài hoa rơi rụng
Hương thơm thành cái chi?
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Cảm xúc trước cảnh ngộ
Khóm lan, Xuân hết Hạ về,
Xanh xanh tươi tốt muôn bề thắm tươi.
Rừng sâu khoe sắc tươi cười,
Cánh hoa đỏ thắm, cọng thời tím nâu.
Dần dần ngày cũng tàn mau,
Hiu hiu ngọn gió Thu đâu thổi về.
Theo mùa, hoa rụng não nề,
Ý thơm rút lại chẳng hề ra chi...
--Bản dịch của Trần Trọng Kim--
Chòm lan khóm nhược xinh thay,
Trải xuân qua hạ những ngày tốt xanh.
Rừng không hiu-quạnh một mình,
Nảy ra bông đỏ cùng nhành tím tươi.
Dần-dà ngày bạc phôi-phai,
Gió thu hiu-hắt, một trời lạnh tanh.
Mùa hoa hết thảy điêu-linh,
Thơm-tho rút lạI có thành nỗi chi.
--Bản dịch của Trần Trọng San--
Khóm lan từ hạ, từ xuân,
Biềt bao tươi thắm, muôn phần xanh xanh !
Khoe màu rừng vắng một mình,
Nở ra bông đỏ phủ nhành tím tươi.
Ngày trôi chậm chậm, muộn rồi;
Gió thu phơi phới bồi hồi thởi quanh.
Hoa mùa thảy đã rụng cành,
Ý thơm sau hết có thành chi đâu!
--Bản dịch của K.D--
Thờ ơ xuân hết hè qua,
Chòm lan khóm nhược sao mà xanh xanh !
Rừng không, tươi đẹp một mình,
Cái bông đỏ thắm, cái cành tím tươi.
Lân la ngày bạc muộn rồi,
Gió thu hiu hắt bên trời thổi qua.
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhược lan xuân đến hạ,
Tươi biếc đẹp cao sang.
Rừng vắng, màu đằm thắm,
Đóa hồng, nhánh tím vương.
Chiều tà buông nhạt nắng,
Thu ướm gió nồng hương.
Tàn tạ mùa hoa cũ,
Thơm phai. Chợt ngỡ ngàng!