Cảm Tác
Nguyên tác: Đỗ Phủ
感作
文章千古事
得失寸心知
作者皆殊別
聲名豈浪垂
杜甫
Cảm Tác
Văn chương thiên cổ sự
Đắc thất thốn tâm tri
Tác giả giai thù biệt
Thanh danh khởi lãng thùy.
Đỗ Phủ
--Dich Nghia--
(viết ra theo cảm xúc)
(sự nghiệp văn chương tự ngàn xưa)
(thành hay không thành tự trong lòng đã biết rồi)
(các người viết mỗi người mỗi lối viết riêng)
(tiếng thơm để lại há do khinh xuất mà có sao?)
--Bản dịch của SongNguyễn HànTú--
Cảm Tác
-Bài 1
Văn chương lưu truyền mãi
Thành đạt thật do tâm
Văn mỗi người mỗi vẻ
Chớ coi thường tiếng tăm
-Bài 2
Văn chương để mãi đến ngàn sau
Tim óc kết thành phải dễ đâu
Trong chốn văn chương người mỗi vẻ
Danh đến muôn đời ráng chuốt chau.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Văn chương đạt muôn đời lưu truyền mãi
Đạt hay không ta tự biết ta rồi
Giới văn chương mỗi vẻ mỗi người thôi
Điều quan trọng, tiếng tăm đừng coi nhẹ.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Văn chương chuyện ngàn đời
Thành bại lòng biết thôi.
Mỗi người riêng một lối
Tiếng thơm há là chơi.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Văn chương sự việc ngàn đời,
Dở hay chỉ biết ở nơi tấc lòng.
Mỗi người riêng một văn phong,
Tiếng tăm há thả theo dòng sóng đâu!...
--Bản dịch của Viên Thu --
Cảm tác
Văn chương,chuyện tự ngàn xưa ấy,
Hay dở do lòng cảm nhận riêng.
Tác giả mỗi người nên một vẻ,
Thanh danh không mực thước,hư huyền.
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Văn chương muôn thủa để,
Còn mất tấc lòng son.
Phong cách người riêng khác,
Thanh danh cố giữ tròn.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Văn chương việc vạn thuở
Giỏi dở lòng ta hay !
Người viết mỗi riêng biệt
Danh đâu mặc ngủ dài !!!
Nguyên tác: Đỗ Phủ
感作
文章千古事
得失寸心知
作者皆殊別
聲名豈浪垂
杜甫
Cảm Tác
Văn chương thiên cổ sự
Đắc thất thốn tâm tri
Tác giả giai thù biệt
Thanh danh khởi lãng thùy.
Đỗ Phủ
--Dich Nghia--
(viết ra theo cảm xúc)
(sự nghiệp văn chương tự ngàn xưa)
(thành hay không thành tự trong lòng đã biết rồi)
(các người viết mỗi người mỗi lối viết riêng)
(tiếng thơm để lại há do khinh xuất mà có sao?)
--Bản dịch của SongNguyễn HànTú--
Cảm Tác
-Bài 1
Văn chương lưu truyền mãi
Thành đạt thật do tâm
Văn mỗi người mỗi vẻ
Chớ coi thường tiếng tăm
-Bài 2
Văn chương để mãi đến ngàn sau
Tim óc kết thành phải dễ đâu
Trong chốn văn chương người mỗi vẻ
Danh đến muôn đời ráng chuốt chau.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Văn chương đạt muôn đời lưu truyền mãi
Đạt hay không ta tự biết ta rồi
Giới văn chương mỗi vẻ mỗi người thôi
Điều quan trọng, tiếng tăm đừng coi nhẹ.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Văn chương chuyện ngàn đời
Thành bại lòng biết thôi.
Mỗi người riêng một lối
Tiếng thơm há là chơi.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Văn chương sự việc ngàn đời,
Dở hay chỉ biết ở nơi tấc lòng.
Mỗi người riêng một văn phong,
Tiếng tăm há thả theo dòng sóng đâu!...
--Bản dịch của Viên Thu --
Cảm tác
Văn chương,chuyện tự ngàn xưa ấy,
Hay dở do lòng cảm nhận riêng.
Tác giả mỗi người nên một vẻ,
Thanh danh không mực thước,hư huyền.
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Văn chương muôn thủa để,
Còn mất tấc lòng son.
Phong cách người riêng khác,
Thanh danh cố giữ tròn.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Văn chương việc vạn thuở
Giỏi dở lòng ta hay !
Người viết mỗi riêng biệt
Danh đâu mặc ngủ dài !!!