Cẩm Thành Xuân Sắc
Nguyên tác: Cao Biền
錦城春色
高駢
蜀江波影碧悠悠
四望煙花匝郡樓
不會人家多少錦
春來盡掛樹梢頭
Cẩm Thành Xuân Sắc
Cao Biền
Thục giang ba ảnh bích du du
Tứ vọng yên hoa táp quận lâu
Bất hội nhân gia đa thiểu cẩm
Xuân lai tận quải thụ tiêu đầu
Chú thích: Cẩm thành, nay tức Thành Đô, thủ phủ của tỉnh Tứ Xuyên. Xưa, ở phía nam thành này, có người dệt gấm giỏi lại truyền nghề rộng rãi cho dân gian trong vùng, nên Thành Đô cũng còn gọi là Cẩm Thành.
--Dịch nghĩa: --
Vẻ Xuân Của Cẩm Thành
Hình ảnh sóng biếc của sông Thục lan xa tới chân trời.
Bốn bề quận đường đầy hoa và sương khói.
Không biết người dân nơi đây có bao nhiêu gấm,
mà khi xuân về, gấm treo khắp các ngọn cây.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Sóng sông Thục biếc xanh vời vợi
Khắp quận đường hoa khói lam chiều
Dân gian gấm có bao nhiêu
Mà sao xuân tới treo nhiều ngọn cây
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Thục Giang sóng biếc mịt mờ sao !
Hoa khói quanh lầu bốn mặt bao.
Nào biết nhà dân nhiều ít gấm,
Xuân về treo khắp ngọn cây cao.
--Bản dịch của Anh-Nguyên--
Sóng sông Thục biếc một mầu,
Bốn bề hoa khói, gác lầu bao quanh.
Gấm nhà dân, chẳng biết rành,
Xuân về, treo khắp trên cành, ngọn cây...
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Sông Thục mịt mù lớp sóng xanh
Quận đường hoa khói phủ bao quanh.
Chẳng hay dân có bao nhiêu gấm
mà đến xuân treo khắp ngọn cành.
--Bản dịch của Viên Thu--
Cảnh sóng Thục giang biếc tỏa xa,
Quận đường bốn hướng khói vương hoa.
Mỗi nhà chẳng biết bao nhiêu gấm,
Xuân đến cây cành máng phất phơ.
Nguyên tác: Cao Biền
錦城春色
高駢
蜀江波影碧悠悠
四望煙花匝郡樓
不會人家多少錦
春來盡掛樹梢頭
Cẩm Thành Xuân Sắc
Cao Biền
Thục giang ba ảnh bích du du
Tứ vọng yên hoa táp quận lâu
Bất hội nhân gia đa thiểu cẩm
Xuân lai tận quải thụ tiêu đầu
Chú thích: Cẩm thành, nay tức Thành Đô, thủ phủ của tỉnh Tứ Xuyên. Xưa, ở phía nam thành này, có người dệt gấm giỏi lại truyền nghề rộng rãi cho dân gian trong vùng, nên Thành Đô cũng còn gọi là Cẩm Thành.
--Dịch nghĩa: --
Vẻ Xuân Của Cẩm Thành
Hình ảnh sóng biếc của sông Thục lan xa tới chân trời.
Bốn bề quận đường đầy hoa và sương khói.
Không biết người dân nơi đây có bao nhiêu gấm,
mà khi xuân về, gấm treo khắp các ngọn cây.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Sóng sông Thục biếc xanh vời vợi
Khắp quận đường hoa khói lam chiều
Dân gian gấm có bao nhiêu
Mà sao xuân tới treo nhiều ngọn cây
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Thục Giang sóng biếc mịt mờ sao !
Hoa khói quanh lầu bốn mặt bao.
Nào biết nhà dân nhiều ít gấm,
Xuân về treo khắp ngọn cây cao.
--Bản dịch của Anh-Nguyên--
Sóng sông Thục biếc một mầu,
Bốn bề hoa khói, gác lầu bao quanh.
Gấm nhà dân, chẳng biết rành,
Xuân về, treo khắp trên cành, ngọn cây...
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Sông Thục mịt mù lớp sóng xanh
Quận đường hoa khói phủ bao quanh.
Chẳng hay dân có bao nhiêu gấm
mà đến xuân treo khắp ngọn cành.
--Bản dịch của Viên Thu--
Cảnh sóng Thục giang biếc tỏa xa,
Quận đường bốn hướng khói vương hoa.
Mỗi nhà chẳng biết bao nhiêu gấm,
Xuân đến cây cành máng phất phơ.