Cần Chánh Lâu Tây Lão Liễu
Nguyên tác: Bạch Cư Dị
勤正樓西老柳
白居易
半朽臨風樹
多情立馬人
開元一柣柳
長慶二年春
Cần Chánh Lâu Tây Lão Liễu
Bạch Cư Dị
Bán hủ lâm phong thụ
Đa tình lập mã nhân
Khai nguyên nhất châu liễu
Trường khánh nhị niên xuân
Chú thích: 1/ Khai nguyên nhất tức năm 713, Trường khánh nhị tức năm 822. Cây liễu đã thọ 109 năm. Tác giả BCD làm bài này mùa xuân năm 822, lúc đang giữ chức Trung thư xá nhân tại hoàng cung. Đến mùa thu cùng năm, ông dời kinh đô giữ chức Thứ sử (tỉnh trưởng) Hàng châu...2/ Tác giả vịnh cây liễu già, ám chỉ tình hình chính sự nhà Đường đến năm 822 đã suy yếu nhiều so với năm 713 là thời Thịnh Đường.
--Dịch nghĩa:--
Vịnh Cây Liễu Già Ở Phía Tây Lầu Cần Chánh
[Cây [liễu] đã mục một nửa, đang đứng [chống chọi] với gió.
Người đa tình [đang cưỡi] ngựa , ngừng lại xem [thương cảm].
Trồng cây liễu này năm 713.
[Đến nay] là mùa xuân năm 822 [vị chi đã thọ 109 tuổi].
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Cây đã mục tả tơi trong gió
Ngựa cùng người đứng ngó cảm thương
Khai nguyên nhất, trồng bên đường
Xuân Trường khánh nhị xem dường tàn suy
--Bản dịch của Viên Thu--
Nửa gốc cành hư đón gió trần,
Có ai cởi ngựa ngắm bâng khuâng.
Khai nguyên thứ nhất trồng hàng liễu,
Trường khánh năm nhì đếm độ xuân.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Gió cây mục nửa thân
Kỵ mả trông tần ngần.
Trồng năm Khai Nguyên một
Xuân Trường Khánh hai tàn!
Nguyên tác: Bạch Cư Dị
勤正樓西老柳
白居易
半朽臨風樹
多情立馬人
開元一柣柳
長慶二年春
Cần Chánh Lâu Tây Lão Liễu
Bạch Cư Dị
Bán hủ lâm phong thụ
Đa tình lập mã nhân
Khai nguyên nhất châu liễu
Trường khánh nhị niên xuân
Chú thích: 1/ Khai nguyên nhất tức năm 713, Trường khánh nhị tức năm 822. Cây liễu đã thọ 109 năm. Tác giả BCD làm bài này mùa xuân năm 822, lúc đang giữ chức Trung thư xá nhân tại hoàng cung. Đến mùa thu cùng năm, ông dời kinh đô giữ chức Thứ sử (tỉnh trưởng) Hàng châu...2/ Tác giả vịnh cây liễu già, ám chỉ tình hình chính sự nhà Đường đến năm 822 đã suy yếu nhiều so với năm 713 là thời Thịnh Đường.
--Dịch nghĩa:--
Vịnh Cây Liễu Già Ở Phía Tây Lầu Cần Chánh
[Cây [liễu] đã mục một nửa, đang đứng [chống chọi] với gió.
Người đa tình [đang cưỡi] ngựa , ngừng lại xem [thương cảm].
Trồng cây liễu này năm 713.
[Đến nay] là mùa xuân năm 822 [vị chi đã thọ 109 tuổi].
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Cây đã mục tả tơi trong gió
Ngựa cùng người đứng ngó cảm thương
Khai nguyên nhất, trồng bên đường
Xuân Trường khánh nhị xem dường tàn suy
--Bản dịch của Viên Thu--
Nửa gốc cành hư đón gió trần,
Có ai cởi ngựa ngắm bâng khuâng.
Khai nguyên thứ nhất trồng hàng liễu,
Trường khánh năm nhì đếm độ xuân.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Gió cây mục nửa thân
Kỵ mả trông tần ngần.
Trồng năm Khai Nguyên một
Xuân Trường Khánh hai tàn!