• Kể từ khi các bạn đọc được Thông báo này. Tất cả Khách truy cập trên Văn Đàn chỉ có thể xem bài viết và không thể gửi được góp ý hay ý kiến cá nhân. Vui lòng bạn hãy Đăng Ký để trở thành một thành viên của Văn Đàn, các bạn mới có đầy đủ quyền truy cập trên Văn Đàn. Việc Đăng Ký hoàn toàn miễn phí và rất nhanh chóng.
    Thân!

Cổ Thi Trung Quốc Cổ ý

Thiên Sầu
  • Lượt xem 984
  • Trả lời: 0
Cổ ý
Nguyên tác: Lý Bạch
coy.jpg

古意
君為女蘿草。
妾作兔絲花。
輕條不自引。
為逐春風斜。
百丈托遠松。
纏綿成一家。
誰言會面易。
各在青山崖。
女蘿發馨香。
兔絲斷人腸。
枝枝相糾結。
葉葉競飄揚。
生子不知根。
因誰共芬芳。
中巢雙翡翠。
上宿紫鴛鴦。
若識二草心。
海潮亦可量。
Cổ ý
Quân vị nữ la thảo
Thiếp tác thố ti hoa
Khinh điều bất tự hành
Vị trục xuân phong tà
Bách trượng thác viễn tùng
Triền miên thành nhất gia
Thuỳ ngôn hội diệc dị
Các tại thanh sơn nha
Nữ la phát hinh hương
Thố ti đoạn nhân trường
Chi chi tương củ kết
Diệp diệp cánh phiêu dương
Sinh tử bất tri căn
Nhân thuỳ cộng phân phương
Trung sào song phỉ thuý
Thượng túc tử uyên ương
Nhược thức nhị thảo tâm
Hải triều diệc khả lường
Dịch Nghĩa
Chàng là loài cỏ nữ la
Thiếp là loài hoa thố ti
Cành nhỏ nhắn không thể tự đi
Nghiêng ngả theo gió xuân
Gởi thân nơi cây tùng trăm trượng xa xôi
Lâu ngày thành chung một nhà
Ai bảo gặp nhau đã dễ
Mỗi bên ở một bên sườn núi xanh
Cỏ nữ la toả mùi thơm ngát
Hoa thố ti làm người ta đứt ruột
Cành cành kết lại với nhau chằng chịt
Lá lá phất phơ theo gió
Sinh con chẳng biết đến rễ
Nhờ ai mà cùng thơm
Bên trong là tổ phỉ thuý
Bên trên đôi uyên ương đậu
Ví như biết được tấm lòng của hai loài cỏ ấy
Thì có thể đo được nước triều ở biển.
--Bản dịch của Lê Nguyễn Lưu--
Cổ ý
Chàng là cỏ nữ la
Còn thiếp, thố ti hoa
Cành mềm không tự chuyển
Nghiêng ngả gió xuân qua
Gửi nhánh thông trăm thước
Vấn vương hoá một nhà
Ai rằng thường gặp gỡ
Mỗi kẻ một sườn xa !
Nữ la cứ toả hương
Thố ti gợi đoạn trường
Cành cành chằng chịt kết
Lá lá phất phơ giương
Sinh con không biết rễ
Ai để ngát mùi hương
Trong nương đôi phỉ thuý
Trên đậu cặp uyên ương
Ví biết lòng hai cỏ
Triều kia cũng dễ lường
bản dịch của NguyễnTâmHàn
Chàng loài cỏ nữ la
Em kiếp thố ti mềm yếu
Thân ẻo lả chỉ ngày đêm yểu điệu
Theo gió xuân nghiêng ngả giữa núi rừng
Mình cách xa, em nương tựa cội tùng
Rồi năm tháng ta chung nhà êm ấm
Xưa khó gặp, hai mình xa nhau lắm
Lúc sanh ra mỗi đứa một sườn non
Cỏ nữ la ngào ngạt tỏa mùi thơm
Hương quyến rũ khiến thô ti vương vít
Thân hai loài quyện vào nhau như một
Cánh lá mềm trong gió nhẹ đong đưa
Rồi nẩy sinh quên mất hẳn côi xưa
Tháng năm mãi tỏa hương nồng ngây ngất
Tổ phỉ thuý chiếm trong làm tư thất
Đôi uyên ương đâu mãi tít trên cao
Biết rõ lòng hai loài cỏ thế nào
Thì chắc sẽ đo được triều biển cả
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Chàng, loài cỏ nữ la
Thố ti hoa, phận thiếp.
Nhánh nhẹ mềm không bước
Gió xuân ngả là đà.
Gởi tùng xa trăm thước
Lâu thành ở chung nhà.
Ai rằng gặp dễ được
Người mỗi một non xa.
Cỏ nữ la hương đượm
Thố ti đứt ruột rà.
Cành kết nhau lượm thượm
Theo gió lá vương vương
Sinh con không biết rễ
Nhờ ai để ngát hương.
Đôi chim thúy trong tổ
Trên đậu cặp uyên ương.
Nếu biết lòng hai cỏ
Có thể rỏ triều cường.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Ý xưa
Chàng là loài cỏ Nữ-la,
Thiếp, loài hoa nhỏ gọi là Thố-ti.
Cành mềm không thể vươn đi,
Gió Xuân thổi đến tức thì ngả nghiêng.
Thông cao trăm trượng, leo lên,
Quấn quanh chặt chẽ trở nên một nhà.
Ai rằng gặp cũng dễ a?
Núi xanh mỗi phía là nhà mỗi bên.
Nữ-la thơm ngát tỏa lên,
Thố-ti, trông thấy, lòng liền nát tan.
Cành cành kết chặt như đan,
Phất phơ lá lá theo làn gió bay.
Sinh con chẳng biết rễ này,
Nhờ ai cùng có hương bay thơm lừng.
Bên trong, phỉ thúy ở chung,
Ở trên, uyên tía sống cùng chim ương.
Biết lòng hai cỏ tỏ tường,
Nước triều biển cả, đo lường được thôi...
-- Bản dịch của Viên Thu --
Ý xưa
Chàng chính nữ la thảo,
Thiếp vốn thố ti hoa.
Nhỏ nhoi không tự chuyển,
Gió xuân lả lướt chờ.
Trăm trượng gởi tùng qua,
Lâu ngày hóa một nhà.
Ai cho gần đã dễ,
Sườn núi mỗi bên xa.
Cỏ nữ la thơm vương,
Thố ti hoa thảm buồn.
Rể cành kết quấn quít,
Hoa lá vẫy thân thương.
Sinh nở rể không tường,
Ai cho được ngát hương.
Trên cành đôi phỉ thúy,
Trong tổ cặp uyên ương.
Hiểu lòng hai loại cỏ,
Ắt biết độ triều nương.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Chàng là cỏ nữ la mềm yếu
Thiếp là hoa yểu điệu thố ti
Mình dây nhẹ, không thể đi
Gió xuân thổi tới tức thì ngả nghiêng
Sống nhờ nơi cây thông trăm trượng
Lâu ngày thành chung sống một nhà
Bảo rằng dễ kết là ngoa
Cách hai bên núi vốn là từ xưa
Cỏ nữ la hương đưa thơm ngát
Hoa thố ti đẹp nát lòng người
Cành cành quấn quit khôn rời
Phất phơ lá lá, vật vờ gió bay
Sinh ra con chẳng hay cội rễ
Có hương thơm chẳng rõ nhờ ai
Bên trong phỉ thúy một đôi
Uyên ương lông tía làm chòi trên cao
Biết lòng hai cỏ thế nào
Người ta có thể đo cao thủy triều
 
Top Bottom