• Kể từ khi các bạn đọc được Thông báo này. Tất cả Khách truy cập trên Văn Đàn chỉ có thể xem bài viết và không thể gửi được góp ý hay ý kiến cá nhân. Vui lòng bạn hãy Đăng Ký để trở thành một thành viên của Văn Đàn, các bạn mới có đầy đủ quyền truy cập trên Văn Đàn. Việc Đăng Ký hoàn toàn miễn phí và rất nhanh chóng.
    Thân!

Cổ Thi Trung Quốc Cúc

Thiên Sầu
  • Lượt xem 735
  • Trả lời: 0
Cúc
Nguyên tác: Trịnh Cốc

郑谷
王孙莫把比蓬蒿
九日枝枝近鬓毛
露湿秋香满池岸
由来不羡瓦松高
Cúc
Trịnh Cốc
Vương tôn mạc bả tỉ bồng hao
Cửu nhật chi chi cận mấn mao
Lộ thấp thu hương mãn trì ngạn
Do lai bất tiện ngõa tùng cao
Chú thích: 1/ Cửu nhật, tức lễ hội Trùng Dương nhằm ngày 9 tháng 9 âm lịch. 2/ Ngõa tùng, nhà thơ Thôi Dung đời sơ Đường, trong lời tựa cho bài “Ngõa Tùng Phú” có viết: “Cây ngõa tùng ở quán Sùng Văn do nước mưa trên mái tranh sinh ra, mọc ngay trên mái nhà. Vì hình dạng giống cây tùng (thông), lại mọc trên mái nhà, nên tục gọi là ngõa tùng”. Thứ cây này VN ta không có, nên không có chữ tương đương để dịch.
--Dịch nghĩa:--
Hoa Cúc
Công tử đừng lấy [hoa cúc] so sánh với cỏ bồng và cỏ hao.
Vì đến lễ hội mùng 9 tháng 9, cành cúc chi chít cao đụng tới tóc mai.
Hoa đẫm sương móc, hương thơm ngào ngạt bờ ao thu.
Do đó không còn ham muốn xem ngõa tùng trên [mái] cao nữa.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Công tử đừng so với cỏ hao
Chạm đầu tháng chín cành vươn chào
Hoa tươi hương ngát ao thu rộng
Chẳng thiết ngõa tùng trên mái cao
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Đừng so cúc với cỏ bồng
Trùng dương ngày hội càng vươn chạm đầu.
Bờ thu hương móc ngạt ngào
Không ham xem ngoã tùng cao mái nhà.
 
Top Bottom