Cửu biệt ly
Nguyên tác: Lý Bạch
久別離
別來幾春未還家,
玉窗五見櫻桃花。
況有錦字書,
開緘使人嗟。
至此腸斷彼心絕。
雲鬟綠鬢罷梳結,
愁如回飆亂白雪。
去年寄書報陽台,
今年寄書重相催。
東風兮東風,
為我吹行雲使西來。
待來竟不來,
落花寂寂委青苔。
Cửu biệt ly
Biệt ly kỷ xuân vị hoàn gia,
Ngọc song ngũ kiến anh đào hoa.
Huống hữu cẩm tự thư,
Khai giam sử nhân ta.
Chí thử trường đoạn bỉ tâm tuyệt.
Vân hoàn lục mấn bãi sơ kết,
Sầu như hồi phiêu loạn bạch tuyết.
Khứ niên ký thư báo Dương Đài,
Kim niên ký thư trùng tương thôi.
Đông phong hề đông phong,
Vị ngã xuy hành vân sử tây lai.
Đãi lai cánh bất lai!
Lạc hoa tịch tịch uỷ thương đài.
--Dịch nghĩa:--
Xa cách lâu dài
Từ chàng ra đi đã mấy xuân không về,
Trước cửa ngọc đã năm lần thấy hoa anh đào nở.
Huống lại có thư chữ gấm,
Mở ra khiến lòng đau xót.
Tóc mây quên bện, tóc mai biếng tết,
Buồn như cơn gió thổi tung tuyết trắng.
Năm trước đã gữi thư nhắn chốn Dương Đài,
Năm nay lại gữi thư giục giã,
Gió đông chừ gió đông!
Hãy vì ta thổi mây bay về tây,
Đợi hoài mà vẫn chưa thấy người về,
Hoa rơi lặng lẽ phủ rêu xanh...
--Bản dịch của Hoa Sơn--
Xa cách lâu dài
Biệt ly đã mấy mùa xuân,
Anh đào trước ngõ năm lần nở hoa.
Cẩm thư mở ngại chi là,
Sợ xem lại khiến mưa sa lệ trào.
Nổi buồn ruột đứt tim đau,
Tóc mai rối xỏa rủ sầu suối mây.
Buồn như gió tuyết bay đầy,
Đài Dương năm ngoái thư tay gửi người.
Năm nay giục giã đôi lời,
Nhắn chàng lính thú thiếp hoài ngóng trông.
Gió đông ơi hỡi gió đông!
Hãy vì ta thổi mây hồng về tây.
Hẹn rồi sao chẳng xum vầy?
Hoa phai sầu rụng tháng ngày rêu phong...
-- Bản dịch của NguyễnTâmHàn --
***
Đã mấy mùa xuân chẳng trở về
Năm lần đào nở trước vườn kia
Bồn chồn nhận được dòng thư gấm
Nét chữ xem rồi chợt tái tê
*
Xé nát tim gan, nỗi đọạn trường
Tóc mây thôi thắt, tóc mai vương
Sầu dâng . . . lốc thổi tan băng tuyết
Lỗi hẹn năm rồi nơi đất Dương
*
Rồi đến năm nay lại giục đi
Gió đông . . . này hỡi gió đông về
Thổi dùm mây tới trời tây đó
Mơ bóng hình ai . . . biệt não nề
*
Rêu xanh hoa phủ
Lặng lẽ . . .
lê thê
!
-Nguyễn phước Hậu chuyển sang hát nói-
Xa cách mấy xuân không trở lại
Đã năm lần ngỏ trải hoa đào
Có đây tờ gấm thư màu
Đọc qua lại, lòng đau da diết.
Tóc mây quyện tóc mai biếng kết
Nghe đớn đau đứt ruột, nát tim nầy
Buồn như cơn gió tuyết trắng bay
Năm qua thư nhắn chốn Dương Đài
Bao thương nhớ, năm này thư hẹn gặp.
Gió đông hởi, ôi gió đông dồn dập
Mây về tây gió giúp giùm ta
Đợi hoài chẳng thấy người xa trở về
Rêu xanh hoa rụng ê chề.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Xa cách lâu dài
Mấy Xuân đi, chửa về nhà,
Trước song, đào đã nở hoa năm lần.
Nhận thư chữ gấm, tay cầm,
Mở ra, khiến lại âm thầm thở than.
Đứt lòng, nát cả tim gan,
Tóc mây chẳng chải, kết đan làm gì.
Như cơn gió tuyết, buồn chi!
Năm qua đã gửi thư đi Dương-Đài,
Một năm trông ngóng ai hoài,
Năm nay lại gửi giục ai trở về...
Gió đông, hừ lại gió đông,
Vì ta, thổi đám mây hồng về tây.
Đợi người, chẳng thấy về đây!
Hoa rơi lặng lẽ, phủ đầy rêu xanh...
-- Bản dịch của Viên Thu --
Xa cách lâu dài
Chàng đi biền biệt bao xuân,
Năm mùa đã thấy trước sân hoa đào.
Bây giờ thư gấm lại trao,
Mở ra chợt thấy biết bao u hoài.
Tóc mây lệch búi,lơi cài,
Buồn như tuyết trắng phiêu bay gió mờ.
Dương đài năm trước gởi thơ,
Năm nay lại gởi, bơ phờ ngóng ai.
Gió đông hởi, gió đông này,
Vì ta hãy thổi mây bay về đoài.
Người xa muôn dặm mong hoài,
Hoa đào lặng lẽ phủ dày rêu xanh.
--Bản dịch của Lâm trung Phú --
Đi đà mấy xuân chẳng về nhà
Ngoài song đào trổ năm mùa hoa
Chữ gấm lại được thư
Mở xem quá xót xa !
Đứt ruột đoài cơn , lòng đang chết
Tóc xanh biếng chải, lười không tết
Buồn như gió quật, loạn bão tuyết !
Năm trước gửi thư báo Dương Đài
Năm nay gửi thư thúc hối hoài .
Gió đông hởi gió đông !
Đưa đẩy giùm ta mây tây về đây !
Đợi về, chẳng về đây !
Hoa rơi lặng lẽ dỗ rêu đài !!!
--Bản dịch của Tiêu Diêu Du--
Đi mãi ko về đã mấy xuân
Trước song đào đã trổ năm lần
Huống nữa thư còn in chữ gấm
Mở xem than thở dạ như dần
Nỗi niềm đau xé cả tâm can
Tóc mây thôi chải , thắt chẳng màng
Sầu tựa lốc tràn tan tuyết trắng
Dương Đài năm ngoái gửi thư sang
Năm nay gửi nữa giục giã lòng
Bây chừ ngóng gọi ngọn đông phong
Gió ơi hãy thổi giùm ta nhé
Về trời tây ấy đám mây trong
Người về chẳng thấy vẫn đợi mong
Hoa rơi lặng lẽ phủ rêu phong ...
--Bản dịch của MaiLộc--
Đã mấy Xuân người đi biền biệt ,
Năm mùa đào , lòng biết ngoài song .
Huống chi thư gấm đôi dòng ,
Đọc xong , nét chữ thấy lòng tái-tê .
Xé buồng tim , ê-chề , ruột cắt ,
Cuộn tóc mây thôi thắt , lay lay .
Sầu theo gió cuốn, tuyết bay ,
Năm rồi thư gởi đến ai Dương Đài .
Nay lần nữa thư này vội gởi ,
Đông phong về , Xuân hỡi ! gió ơi !
Xua mây tan hết chân trời ,
Trông người về mãi , hoa rơi , rêu bày !.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Đã mấy xuân đi chưa trở lại
Đào năm lần nở tại song này
Huống hồ thư gấm tới tay
Mở xem lòng lại thấy đầy xót xa
Đến nổi lòng đau như dao cắt
Tim này như bị dứt khỏi buồng
Tóc mai biếng chải xõa buông
Buồn như tuyết trắng gió luồn khắp nơi
Năm ngoái gửi Dương Đài một bức
Năm nay còn thúc giục gửi thêm
Gió đông này gió hỡi em
Vì ta hãy thổi mây kèm về tây
Đợi hoải sao chẳng tới đây
Hoa rơi lặng lẽ phủ đầy rêu xanh
Nguyên tác: Lý Bạch
久別離
別來幾春未還家,
玉窗五見櫻桃花。
況有錦字書,
開緘使人嗟。
至此腸斷彼心絕。
雲鬟綠鬢罷梳結,
愁如回飆亂白雪。
去年寄書報陽台,
今年寄書重相催。
東風兮東風,
為我吹行雲使西來。
待來竟不來,
落花寂寂委青苔。
Cửu biệt ly
Biệt ly kỷ xuân vị hoàn gia,
Ngọc song ngũ kiến anh đào hoa.
Huống hữu cẩm tự thư,
Khai giam sử nhân ta.
Chí thử trường đoạn bỉ tâm tuyệt.
Vân hoàn lục mấn bãi sơ kết,
Sầu như hồi phiêu loạn bạch tuyết.
Khứ niên ký thư báo Dương Đài,
Kim niên ký thư trùng tương thôi.
Đông phong hề đông phong,
Vị ngã xuy hành vân sử tây lai.
Đãi lai cánh bất lai!
Lạc hoa tịch tịch uỷ thương đài.
--Dịch nghĩa:--
Xa cách lâu dài
Từ chàng ra đi đã mấy xuân không về,
Trước cửa ngọc đã năm lần thấy hoa anh đào nở.
Huống lại có thư chữ gấm,
Mở ra khiến lòng đau xót.
Tóc mây quên bện, tóc mai biếng tết,
Buồn như cơn gió thổi tung tuyết trắng.
Năm trước đã gữi thư nhắn chốn Dương Đài,
Năm nay lại gữi thư giục giã,
Gió đông chừ gió đông!
Hãy vì ta thổi mây bay về tây,
Đợi hoài mà vẫn chưa thấy người về,
Hoa rơi lặng lẽ phủ rêu xanh...
--Bản dịch của Hoa Sơn--
Xa cách lâu dài
Biệt ly đã mấy mùa xuân,
Anh đào trước ngõ năm lần nở hoa.
Cẩm thư mở ngại chi là,
Sợ xem lại khiến mưa sa lệ trào.
Nổi buồn ruột đứt tim đau,
Tóc mai rối xỏa rủ sầu suối mây.
Buồn như gió tuyết bay đầy,
Đài Dương năm ngoái thư tay gửi người.
Năm nay giục giã đôi lời,
Nhắn chàng lính thú thiếp hoài ngóng trông.
Gió đông ơi hỡi gió đông!
Hãy vì ta thổi mây hồng về tây.
Hẹn rồi sao chẳng xum vầy?
Hoa phai sầu rụng tháng ngày rêu phong...
-- Bản dịch của NguyễnTâmHàn --
***
Đã mấy mùa xuân chẳng trở về
Năm lần đào nở trước vườn kia
Bồn chồn nhận được dòng thư gấm
Nét chữ xem rồi chợt tái tê
*
Xé nát tim gan, nỗi đọạn trường
Tóc mây thôi thắt, tóc mai vương
Sầu dâng . . . lốc thổi tan băng tuyết
Lỗi hẹn năm rồi nơi đất Dương
*
Rồi đến năm nay lại giục đi
Gió đông . . . này hỡi gió đông về
Thổi dùm mây tới trời tây đó
Mơ bóng hình ai . . . biệt não nề
*
Rêu xanh hoa phủ
Lặng lẽ . . .
lê thê
!
-Nguyễn phước Hậu chuyển sang hát nói-
Xa cách mấy xuân không trở lại
Đã năm lần ngỏ trải hoa đào
Có đây tờ gấm thư màu
Đọc qua lại, lòng đau da diết.
Tóc mây quyện tóc mai biếng kết
Nghe đớn đau đứt ruột, nát tim nầy
Buồn như cơn gió tuyết trắng bay
Năm qua thư nhắn chốn Dương Đài
Bao thương nhớ, năm này thư hẹn gặp.
Gió đông hởi, ôi gió đông dồn dập
Mây về tây gió giúp giùm ta
Đợi hoài chẳng thấy người xa trở về
Rêu xanh hoa rụng ê chề.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Xa cách lâu dài
Mấy Xuân đi, chửa về nhà,
Trước song, đào đã nở hoa năm lần.
Nhận thư chữ gấm, tay cầm,
Mở ra, khiến lại âm thầm thở than.
Đứt lòng, nát cả tim gan,
Tóc mây chẳng chải, kết đan làm gì.
Như cơn gió tuyết, buồn chi!
Năm qua đã gửi thư đi Dương-Đài,
Một năm trông ngóng ai hoài,
Năm nay lại gửi giục ai trở về...
Gió đông, hừ lại gió đông,
Vì ta, thổi đám mây hồng về tây.
Đợi người, chẳng thấy về đây!
Hoa rơi lặng lẽ, phủ đầy rêu xanh...
-- Bản dịch của Viên Thu --
Xa cách lâu dài
Chàng đi biền biệt bao xuân,
Năm mùa đã thấy trước sân hoa đào.
Bây giờ thư gấm lại trao,
Mở ra chợt thấy biết bao u hoài.
Tóc mây lệch búi,lơi cài,
Buồn như tuyết trắng phiêu bay gió mờ.
Dương đài năm trước gởi thơ,
Năm nay lại gởi, bơ phờ ngóng ai.
Gió đông hởi, gió đông này,
Vì ta hãy thổi mây bay về đoài.
Người xa muôn dặm mong hoài,
Hoa đào lặng lẽ phủ dày rêu xanh.
--Bản dịch của Lâm trung Phú --
Đi đà mấy xuân chẳng về nhà
Ngoài song đào trổ năm mùa hoa
Chữ gấm lại được thư
Mở xem quá xót xa !
Đứt ruột đoài cơn , lòng đang chết
Tóc xanh biếng chải, lười không tết
Buồn như gió quật, loạn bão tuyết !
Năm trước gửi thư báo Dương Đài
Năm nay gửi thư thúc hối hoài .
Gió đông hởi gió đông !
Đưa đẩy giùm ta mây tây về đây !
Đợi về, chẳng về đây !
Hoa rơi lặng lẽ dỗ rêu đài !!!
--Bản dịch của Tiêu Diêu Du--
Đi mãi ko về đã mấy xuân
Trước song đào đã trổ năm lần
Huống nữa thư còn in chữ gấm
Mở xem than thở dạ như dần
Nỗi niềm đau xé cả tâm can
Tóc mây thôi chải , thắt chẳng màng
Sầu tựa lốc tràn tan tuyết trắng
Dương Đài năm ngoái gửi thư sang
Năm nay gửi nữa giục giã lòng
Bây chừ ngóng gọi ngọn đông phong
Gió ơi hãy thổi giùm ta nhé
Về trời tây ấy đám mây trong
Người về chẳng thấy vẫn đợi mong
Hoa rơi lặng lẽ phủ rêu phong ...
--Bản dịch của MaiLộc--
Đã mấy Xuân người đi biền biệt ,
Năm mùa đào , lòng biết ngoài song .
Huống chi thư gấm đôi dòng ,
Đọc xong , nét chữ thấy lòng tái-tê .
Xé buồng tim , ê-chề , ruột cắt ,
Cuộn tóc mây thôi thắt , lay lay .
Sầu theo gió cuốn, tuyết bay ,
Năm rồi thư gởi đến ai Dương Đài .
Nay lần nữa thư này vội gởi ,
Đông phong về , Xuân hỡi ! gió ơi !
Xua mây tan hết chân trời ,
Trông người về mãi , hoa rơi , rêu bày !.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Đã mấy xuân đi chưa trở lại
Đào năm lần nở tại song này
Huống hồ thư gấm tới tay
Mở xem lòng lại thấy đầy xót xa
Đến nổi lòng đau như dao cắt
Tim này như bị dứt khỏi buồng
Tóc mai biếng chải xõa buông
Buồn như tuyết trắng gió luồn khắp nơi
Năm ngoái gửi Dương Đài một bức
Năm nay còn thúc giục gửi thêm
Gió đông này gió hỡi em
Vì ta hãy thổi mây kèm về tây
Đợi hoải sao chẳng tới đây
Hoa rơi lặng lẽ phủ đầy rêu xanh