Cửu Nguyệt Bát Nhật
Nguyên tác: Tư Không Đồ
九月八日
司空圖
已是人間寂寞花
解憐寂寞傍貧家
老來不得登高看
更甚殘春惜歲花
Cửu Nguyệt Bát Nhật
Tư Không Đồ
Dĩ thị nhân gian tịch mịch hoa
Giải lân tịch mịch bạng bần gia
Lão lai bất đắc đăng cao khán
Cánh thậm xuân tàn tích tuế hoa
Chú thích: Ngày 9 tháng 9 âm lịch là lễ hội Trùng dương của Tàu. Trong ngày này, mọi người dắt lá thù du trong người, lên núi cao uống rượu với nhau...Họ tin rằng, làm như thế sẽ tránh được tai họa lại còn có nhiều may mắn.
--Dịch nghĩa:--
Trước Tiết Trùng Dương Một Ngày
[Ta] vốn là một loài hoa thầm lặng trong cõi người,
[sắp tiết Trùng dương] lại thương cho [ông] nhà nghèo ở gần bên.
Ông lão [trong tiết Trùng dương] chưa bao giờ [có tiền] lên xem núi [nói chi uống rượu]. Ấy vậy mà, khi xuân tàn, ông cũng tiếc thương cho các cánh hoa rơi rụng.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Trong cõi người là hoa trầm lặng
Lại thương cho lão trượng nhà nghèo
Không tiền đâu dám lên cao
Xuân đi cũng biết thương đau hoa tàn
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Vốn hoa thầm lặng cõi người đời
thương láng giềng nghèo xác tả tơi.
Lão chẳng bao giờ lên ngắm núi
xuân tàn cũng tiếc cánh hoa rơi.
--Bản dịch của Viên Thu--
Ấy chính trần gian lặng lẽ hoa,
Thương ông nghèo khó ở bên nhà.
Chưa bao giờ được lên non ngắm,
Xuân tận cũng buồn rụng cánh hoa.
Nguyên tác: Tư Không Đồ
九月八日
司空圖
已是人間寂寞花
解憐寂寞傍貧家
老來不得登高看
更甚殘春惜歲花
Cửu Nguyệt Bát Nhật
Tư Không Đồ
Dĩ thị nhân gian tịch mịch hoa
Giải lân tịch mịch bạng bần gia
Lão lai bất đắc đăng cao khán
Cánh thậm xuân tàn tích tuế hoa
Chú thích: Ngày 9 tháng 9 âm lịch là lễ hội Trùng dương của Tàu. Trong ngày này, mọi người dắt lá thù du trong người, lên núi cao uống rượu với nhau...Họ tin rằng, làm như thế sẽ tránh được tai họa lại còn có nhiều may mắn.
--Dịch nghĩa:--
Trước Tiết Trùng Dương Một Ngày
[Ta] vốn là một loài hoa thầm lặng trong cõi người,
[sắp tiết Trùng dương] lại thương cho [ông] nhà nghèo ở gần bên.
Ông lão [trong tiết Trùng dương] chưa bao giờ [có tiền] lên xem núi [nói chi uống rượu]. Ấy vậy mà, khi xuân tàn, ông cũng tiếc thương cho các cánh hoa rơi rụng.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Trong cõi người là hoa trầm lặng
Lại thương cho lão trượng nhà nghèo
Không tiền đâu dám lên cao
Xuân đi cũng biết thương đau hoa tàn
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Vốn hoa thầm lặng cõi người đời
thương láng giềng nghèo xác tả tơi.
Lão chẳng bao giờ lên ngắm núi
xuân tàn cũng tiếc cánh hoa rơi.
--Bản dịch của Viên Thu--
Ấy chính trần gian lặng lẽ hoa,
Thương ông nghèo khó ở bên nhà.
Chưa bao giờ được lên non ngắm,
Xuân tận cũng buồn rụng cánh hoa.