• Kể từ khi các bạn đọc được Thông báo này. Tất cả Khách truy cập trên Văn Đàn chỉ có thể xem bài viết và không thể gửi được góp ý hay ý kiến cá nhân. Vui lòng bạn hãy Đăng Ký để trở thành một thành viên của Văn Đàn, các bạn mới có đầy đủ quyền truy cập trên Văn Đàn. Việc Đăng Ký hoàn toàn miễn phí và rất nhanh chóng.
    Thân!

Cổ Thi Trung Quốc Cửu Nhật

Thiên Sầu
  • Lượt xem 993
  • Trả lời: 0
Cửu Nhật
Nguyên tác: Đỗ Phủ
九日
杜甫
重陽獨酌杯中酒
抱病起登江上臺
竹葉於人既無分
菊花從此不須開
殊方日落玄猿哭
舊國霜前白雁來
弟妹蕭條各何在
干戈衰謝兩相催
Cửu Nhật
Trùng dương độc chước bôi trung tửu
Bão bệnh khởi đăng giang thượng đài
Trúc diệp ư nhân ký vô phận
Cúc hoa tòng thử bất tu khai
Thù phương nhật lạc huyền viên khốc
Cựu quốc sương tiền bạch nhạn lai
Đệ muội tiêu điều các hà tại
Can qua suy tạ lưỡng tương thôi.
Đỗ Phủ
Dich nghĩa:
(ngày 9 tháng 9 Tiết Trùng Dương)
(Trùng dương [năm nay] uống rượu một mình)
(đang bệnh cũng đứng dậy leo len gò bên sông)
(rượu Trúc Diệp đã không có duyên phận với ta)
(thì hoa cúc ơi mi chẳng cần nở nữa)
(buổi chiều trên xứ lạ, vượn đen kêu khóc)
(nhạn trắng từ hướng quê cũ bay tới trong sương)
(em trai, em gái tan tác hiện giờ đang ở đâu?)
(giặc giã và già yếu cả hai đang hành hạ ta)
Bản dịch của SongNguyễn HànTú
Tiết Trùng Duơng mồng 9 tháng 9
Rót chén rượu tiết Trùng dương đơn lẻ
Cố lê thân đến gò đất bên sông
Trúc Diệp Thanh chẳng còn đượm ý nồng
Thì này cúc, từ nay thôi đừng nở
Nơi xứ lạ trời về đêm vượn hú
Hướng quê xưa cánh nhạn trắng trong sương
Các em ơi, giờ mỗi kẻ một phương
Anh già yếu, giữa can qua khổ luy
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Một mình uống rượu tiết trùng dương
Đang bệnh leo lầu ở bến sông.
Trúc diệp cùng ta duyên rượu nhạt
Cúc hoa thế chẳng nở hương nồng.
Vượn đen xứ lạ chiều kêu khóc
Nhạn trắng quê xưa đến trước sương.
Em gái, trai giờ ly tán cả
Giặc, già hai khổ đến thê lương.
--Bản dịch của Nguyễn Minh --
Trùng Dương uống rượu một mình
Ốm đau cũng cố lên đình bên sông
Rượu kia Trúc Diệp chẳng nồng
Thì thôi cúc hỡi nở bông làm gì
Vượn đen chiều khóc như ri
Nhạn từ quê cũ bay về trong sương
Em trai em gái tứ phương
Yếu đau, giặc giã còn đưong hoành hành .
--Bản dịch của Trần Trọng San--
Chén rượu Trùng-dương một mình rót,
Bên sông ốm bệnh bước lên đài.
“Lá tre” đã thiếu duyên cùng khách,
Hoa cúc đừng nên nở tại đây.
Vượn khóc nắng chiều, nơi xứ lạ;
Nhạn từ quê cũ, trước sương bay.
Các em xơ xác giờ đâu cả ?
Già yếu, can qua giục giã người.
--Bản dịch của Phan Ngọc--
Ngày trùng dương một mình nâng chén,
Dù bệnh còn, gượng đến đài sông.
Lá tre chẳng hiểu ta củng,
Từ giờ hoa cúc xin đừng nở hoa.
Nơi phương xa, chiều tà vượn khổ,
Nhạn trắng về, sương nhỏ vườn xưa.
Các em lưu lạc đâu giờ?
Tháng năm dồn dập, can qua lại nhiều.
--Bản dịch của Phạm Doanh--
Trùng dương , uống rượu có một thân,
Tuy bệnh, đài sông cũng bước lên.
Lá trúc với người đành lỗi phận,
Cúc hoa từ đó chẳng ra thêm.
Trời lặn, nơi xa than lũ vượn,
Sưong rơi, quê cũ sải bầy nhàn.
Các em tán lạc nơi nào nhỉ,
Bệnh đau, loạn lạc cứ gây phiền.
--Bản dịch của Viên Thu--
Trùng dương uống rượu lẻ loi thay,
Bệnh cũng ra sông, cố thượng đài.
Rượu trúc diệp không nồng nữa vậy,
Cánh hoàng hoa chớ nở chi đây.
Vượn đen cảm khách trời chiều khóc,
Nhạn trắng từ quê sương khói bay.
Em út còn đâu, tan tác khắp,
Loạn ly già yếu thúc thôi hoài.
-- Bản dịch của Lâm trung Phú --
Trùng Dương chén rượu cô đơn quá
Bệnh cũng lên đài gượng bước mà !
"Trúc diệp" với người men chẳng đượm
Cúc hoa từ đấy nở chi a !
Vượn đen xứ lạ nắng chiều khóc
Nhạn trắng quê xưa sương khói ra !
Trai gái các em trôi giạt cả
Tuổi già , giặc giã khổ thân ta !!!
 
Top Bottom