Để gia
Nguyên tác: Cao Bá Quát
底家
高伯适
雙髩翛翛不自知,
鄕村厎点是歸期 。
木绵店裏霜揪早,
天馬湖边日上迟 。
邻友忽逢惊戳問,
母亲乍見喜交悲 。
平生多难今長悔,
畏向家人語別离 。
Để gia
Cao Bá Quát
Song mấn tiêu tiêu bất tự tri,
Hương thôn chỉ điểm thị quy kỳ.
Mộc Miên điếm (1) lý sương thu tảo,
Thiên Mã hồ (2) biên nhật thướng trì.
Lân hữu hốt phùng kinh sác vấn,
Mẫu thân sạ kiến hỷ giao bi.
Bình sinh đa nạn kim trường hối,
Úy hướng gia nhân ngữ biệt ly.
(1) Mộc Miên điếm: Điếm Cây Gạo, một cảnh ở quê hương tác giả
(2) Thiên Mã hồ: Hồ Ngựa Trời, ở gần quê hương tác giả
----
Về đến nhà
Mái tóc đã bơ phờ rồi mà vẫn không biết,
Nay là lúc được về trông thấy làng xóm.
Đây là điếm Cây Gạo, sương đã tan rồi,
Kia là hồ Ngựa Trời, vầng ô đang lên chậm.
Bạn bè hàng xóm bất thình lình gặp nhau, sửng sốt hỏi thăm dồn dập,
Mẹ già chợt trông thấy con, mừng mừng tủi tủi.
Trước nay đã trải nhiều hoạn nạn rồi, nên từ đây xin chừa:
Đối với người nhà không dám nhắc đến chữ biệt ly nữa.
--Bản dịch của Nguyễn Văn Tú:--
Mái tóc bơ phờ sự chẳng dè,
Trở về nay lại thấy làng quê.
Điếm Cây Gạo đó sương vừa ngớt,
Hồ Ngựa Trời đây nắng chửa hoe.
Hàng xóm xôn xao dồn chuyện hỏi,
Mẹ già mừng tủi thấy con về.
Đời gian nan mãi từ nay hối,
Bàn chuyện xa nhà dạ những e.
--Bản dịch của Phụng Hà:--
Nào hay tóc đã hoa râm,
Giờ đây là lúc về thăm quê nhà.
Điếm Cây Gạo, ngớt sương sa,
Hồ Thiên Mã vẫn chưa pha nắng hồng.
Láng giềng sửng sốt hỏi dồn,
Mẹ gia mừng tủi thấy con về làng.
Từ nay hối quãng gian nan,
Biệt ly, ngại chẳng luận bàn cùng ai.
Nguyên tác: Cao Bá Quát
底家
高伯适
雙髩翛翛不自知,
鄕村厎点是歸期 。
木绵店裏霜揪早,
天馬湖边日上迟 。
邻友忽逢惊戳問,
母亲乍見喜交悲 。
平生多难今長悔,
畏向家人語別离 。
Để gia
Cao Bá Quát
Song mấn tiêu tiêu bất tự tri,
Hương thôn chỉ điểm thị quy kỳ.
Mộc Miên điếm (1) lý sương thu tảo,
Thiên Mã hồ (2) biên nhật thướng trì.
Lân hữu hốt phùng kinh sác vấn,
Mẫu thân sạ kiến hỷ giao bi.
Bình sinh đa nạn kim trường hối,
Úy hướng gia nhân ngữ biệt ly.
(1) Mộc Miên điếm: Điếm Cây Gạo, một cảnh ở quê hương tác giả
(2) Thiên Mã hồ: Hồ Ngựa Trời, ở gần quê hương tác giả
----
Về đến nhà
Mái tóc đã bơ phờ rồi mà vẫn không biết,
Nay là lúc được về trông thấy làng xóm.
Đây là điếm Cây Gạo, sương đã tan rồi,
Kia là hồ Ngựa Trời, vầng ô đang lên chậm.
Bạn bè hàng xóm bất thình lình gặp nhau, sửng sốt hỏi thăm dồn dập,
Mẹ già chợt trông thấy con, mừng mừng tủi tủi.
Trước nay đã trải nhiều hoạn nạn rồi, nên từ đây xin chừa:
Đối với người nhà không dám nhắc đến chữ biệt ly nữa.
--Bản dịch của Nguyễn Văn Tú:--
Mái tóc bơ phờ sự chẳng dè,
Trở về nay lại thấy làng quê.
Điếm Cây Gạo đó sương vừa ngớt,
Hồ Ngựa Trời đây nắng chửa hoe.
Hàng xóm xôn xao dồn chuyện hỏi,
Mẹ già mừng tủi thấy con về.
Đời gian nan mãi từ nay hối,
Bàn chuyện xa nhà dạ những e.
--Bản dịch của Phụng Hà:--
Nào hay tóc đã hoa râm,
Giờ đây là lúc về thăm quê nhà.
Điếm Cây Gạo, ngớt sương sa,
Hồ Thiên Mã vẫn chưa pha nắng hồng.
Láng giềng sửng sốt hỏi dồn,
Mẹ gia mừng tủi thấy con về làng.
Từ nay hối quãng gian nan,
Biệt ly, ngại chẳng luận bàn cùng ai.