• Kể từ khi các bạn đọc được Thông báo này. Tất cả Khách truy cập trên Văn Đàn chỉ có thể xem bài viết và không thể gửi được góp ý hay ý kiến cá nhân. Vui lòng bạn hãy Đăng Ký để trở thành một thành viên của Văn Đàn, các bạn mới có đầy đủ quyền truy cập trên Văn Đàn. Việc Đăng Ký hoàn toàn miễn phí và rất nhanh chóng.
    Thân!

Việt Cổ Thi Mạn hứng

Thiên Sầu
  • Lượt xem 893
  • Trả lời: 0
Mạn hứng
Nguyên tác: Nguyễn Du
MẠN HỨNG
Nguyễn Du
Long Vĩ châu biên đa bạch âu,
Lam Giang đường thượng hữu hàn nho.
Nhất sinh từ phú tri vô ích,
Mãn giá cầm thư đồ tự ngu.
Bách tuế vi nhân bi thuấn tức,
Mộ niên hành lạc tích tu du.
Ninh tri vị nhật tây lăng hạ,
Năng ẩm trùng dương nhất trích vô?
MẠN HƯNG
--Bản dịch của Trần Nhất Lang--
Bài Dịch I
Bãi bên Long Vĩ đám cò
Sông Lam mái lá nhà nho lánh đời.
Thơ văn vô ích mà thôi
Sách đàn đầy giá thành người dở hơi.
Trăm năm một thoáng mây trôi
Chuyện vui tuổi lão cuộc đời ngắn thay.
Gò tây về đất ngày mai
Trùng dương tưới rượu biết ai nhớ mình? (1)
(1)Tiết trùng dương còn gọi là tiết trùng cửu nhằm ngày mồng 9 tháng 9 âm lịch.
Bài Dịch II
Đám âu trên bãi cạnh sông Long
Lam bến nhà nho mái cỏ bồng
Thơ phú suốt đời đâu có lợi
Sách đàn đầy giá chỉ thêm ngông
Trăm năm cuộc sống câu qua cửa
Tuổi cả ngày vui bóng lướt song
Gò cỏ ngày mai về với đất
Trùng dương tưới rượu có ai không?
--Bản dịch của Viên Thu--
Cồn sông Long vĩ trắng bầy âu,
Mái lá Lam giang ẩn sĩ sầu.
Từ phú suốt đời vô dụng vậy,
Sách đàn đầy kệ ngẩn ngơ sao.
Trăm năm thời thoảng như hơi thở,
Tuổi hạc ngày vui tựa bóng câu.
Nên biết mai này cùng xuống mộ,
Trùng dương có giọt rượu nào đâu?
 
Top Bottom