Ức Mai
Nguyên tác: Lý Thương Ẩn
憶梅
李商隱
定定住天涯
依依向物華
寒梅最堪恨
長作去年花
Ức Mai
Lý Thương Ẩn
Định định trú thiên nhai
Y y hướng vật hoa
Hàn mai tối kham hận
Trường tác khứ niên hoa
Chú thích: Tác giả Lý Thương Ần, còn thiếu niên đã giỏi văn thơ, năm 20 tuổi đã đậu Tiến sĩ. Nhưng con đường danh vọng của ông lận đận hoài : nhậm chức quan nhỏ ở những nơi xa kinh thành và xa quê quán Hà Nam của ông, long đong lận đận cho tới khi chết ở tuổi 46. Trong bài này, ông ví thân phận của ông như loài mai lạnh: hoa nở trước xuân nên đến đúng xuân, khi trăm hoa đua nở thì mai lạnh đang tàn tạ.
--Dịch nghĩa: --
Nhớ Thương Mai
Mãi mãi bị chỉ định tòng sự ở những nơi góc biển chân trời,
nhưng lúc nào cũng hướng về nơi [đang có] trăm hoa đua nở (ngụ ý chỉ cuộc sống vinh hoa phú quý).
Đáng thương nhất cho loài mai lạnh,
[vào lúc đó] luôn luôn là những cánh hoa tàn của mùa đã qua.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Lận đận nơi cuối trời
Hướng phồn hoa đô hội
Thương nhất cho mai lạnh
Lúc đó toàn hoa ôi
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Chân trời luôn lận đận
Vẫn đua nở cùng hoa.
Hận thương đời mai lạnh
Giờ cánh úa mùa qua.
--Bản dịch của Lâm trung Phú --
Lận đận nơi chân trời
Lòng luôn muốn đẹp đời .
Hận loài mai lạnh phải
Làm cánh úa năm rồi !
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhớ mai
Góc bể chân trời thường nhiệm sở,
Phồn hoa đô hội mãi tâm tư.
Giận hờn cho kiếp hoa mai lạnh,
Nở trước năm qua, sớm nhạt nhòa.
Nguyên tác: Lý Thương Ẩn
憶梅
李商隱
定定住天涯
依依向物華
寒梅最堪恨
長作去年花
Ức Mai
Lý Thương Ẩn
Định định trú thiên nhai
Y y hướng vật hoa
Hàn mai tối kham hận
Trường tác khứ niên hoa
Chú thích: Tác giả Lý Thương Ần, còn thiếu niên đã giỏi văn thơ, năm 20 tuổi đã đậu Tiến sĩ. Nhưng con đường danh vọng của ông lận đận hoài : nhậm chức quan nhỏ ở những nơi xa kinh thành và xa quê quán Hà Nam của ông, long đong lận đận cho tới khi chết ở tuổi 46. Trong bài này, ông ví thân phận của ông như loài mai lạnh: hoa nở trước xuân nên đến đúng xuân, khi trăm hoa đua nở thì mai lạnh đang tàn tạ.
--Dịch nghĩa: --
Nhớ Thương Mai
Mãi mãi bị chỉ định tòng sự ở những nơi góc biển chân trời,
nhưng lúc nào cũng hướng về nơi [đang có] trăm hoa đua nở (ngụ ý chỉ cuộc sống vinh hoa phú quý).
Đáng thương nhất cho loài mai lạnh,
[vào lúc đó] luôn luôn là những cánh hoa tàn của mùa đã qua.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Lận đận nơi cuối trời
Hướng phồn hoa đô hội
Thương nhất cho mai lạnh
Lúc đó toàn hoa ôi
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Chân trời luôn lận đận
Vẫn đua nở cùng hoa.
Hận thương đời mai lạnh
Giờ cánh úa mùa qua.
--Bản dịch của Lâm trung Phú --
Lận đận nơi chân trời
Lòng luôn muốn đẹp đời .
Hận loài mai lạnh phải
Làm cánh úa năm rồi !
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhớ mai
Góc bể chân trời thường nhiệm sở,
Phồn hoa đô hội mãi tâm tư.
Giận hờn cho kiếp hoa mai lạnh,
Nở trước năm qua, sớm nhạt nhòa.