Ức Sơn Dương
Nguyên tác: Triệu Hỗ
憶山陽
趙嘏
折柳城邊起暮愁
可憐春色獨懷憂
傷心正嘆人間事
回首多慚江上鷗
鶗鴃聲中寒食酒
芙蓉花外夕陽樓
憑高滿眼送清渭
去傍故山山下流
Ức Sơn Dương
Triệu Hỗ
Chiết liễu thành biên khởi mộ sầu
Khả liên xuân sắc độc hoài ưu
Thương tâm chính thán nhân gian sự
Hồi thủ cánh tàm giang thượng âu
Đề quyết thanh trung hàn thực vũ
Phù dung hoa ngoại tịch dương lâu
Bằng cao mãn nhãn tống Thanh Vị
Khứ bạng cố sơn sơn hạ lưu.
--Dịch nghĩa:--
Nhớ Sơn Dương
Bên thành bẻ liễu, nổi lên mối sầu lúc chiều tối
Khá thương thay riêng mình ôm mối sầu khi sắc xuân khắp nơi
Thương tâm than thở về việc đời
Quay đầu lại, quá thẹn với chim âu nhàn nhã trên sông
Uống chén rượu Hàn thực trong tiếng chim đề quyết
Bên ngoài hoa phù dung là ngôi lầu trong nắng tà
Lên cao đầy mắt tiễn đưa dòng sông Vị
Sông dựa vào núi cũ mà chảy về phía hạ lưu.
--Bản dịch của Trần Trọng San:--
Bên thành chiết lìễu, tối dâng buồn,
Thương xót màu xuân, riêng não lòng.
Đau xót, than hoài cho thế sự,
Ngoảnh nhìn, thẹn lắm với âu sông.
Rưọu Hàn thực nọ, chim vang tiếng,
Lầu tịch dương kia, sen trổ bông.
Buông mắt tiễn đưa dòng Vị thủy,
Đến kề núi cũ chảy xuôi dòng.
--Bản dịch của Phụng Hà:--
Bên thành bẻ liễu tối buồn vương,
Lưu luyến màu xuân dạ thêm thương.
Đau đớn việc đời từng than thở,
Ngoảnh nhìn âu bến luống thẹn thuồng.
Đề quyết hót bên rượu Hàn thực,
Phù dung nở trước gác tịch dương.
Lên cao đưa mắt tìễn dòng Vị,
Về bên núi cũ, nước xuôi thường.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Bên thành chiết liễu buồn chiều tối
Cảnh cô đon ôm mối sầu xuân
Cảm thương thế sự thở than
Quay đầu lại thẹn một đàn âu sông.
Rượu hàn thực chén cùng chim hát
Bên ngoài lầu nắng nhạt phù dung
Mắt đưa Thanh Vị mịt mùng
Sông bên núi cũ chảy vùng hạ lưu.
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhớ Sơn dương
Thành Chiết liễu chiều ảm đạm màu,
Cảm thương xuân sắc gợi buồn theo.
Xót lòng than thở tình nhân thế,
Quay mặt thẹn thùng bóng chiếc âu.
Đề quyết gọi, bôi hàn thực lạnh
Phù dung phai, gác tịch dương sầu.
Từ cao dõi mắt theo sông Vị,
Dòng lượn núi xưa đổ dạt dào.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Chiều bẻ liễu chạnh đau niềm cũ
Trong cảnh xuân mà cứ buồn rầu
Thương tâm những chuyện đâu đâu
Ngoảnh nhìn chim biển mà sầu hổ ngươi
Nghe trong mưa tiếng loài đề quyết
Xem hoa sen như tuyết bên lầu
Lên cao mở mắt tiễn chào
Nước dòng sông Vị chảy vào quê xưa
Nguyên tác: Triệu Hỗ
憶山陽
趙嘏
折柳城邊起暮愁
可憐春色獨懷憂
傷心正嘆人間事
回首多慚江上鷗
鶗鴃聲中寒食酒
芙蓉花外夕陽樓
憑高滿眼送清渭
去傍故山山下流
Ức Sơn Dương
Triệu Hỗ
Chiết liễu thành biên khởi mộ sầu
Khả liên xuân sắc độc hoài ưu
Thương tâm chính thán nhân gian sự
Hồi thủ cánh tàm giang thượng âu
Đề quyết thanh trung hàn thực vũ
Phù dung hoa ngoại tịch dương lâu
Bằng cao mãn nhãn tống Thanh Vị
Khứ bạng cố sơn sơn hạ lưu.
--Dịch nghĩa:--
Nhớ Sơn Dương
Bên thành bẻ liễu, nổi lên mối sầu lúc chiều tối
Khá thương thay riêng mình ôm mối sầu khi sắc xuân khắp nơi
Thương tâm than thở về việc đời
Quay đầu lại, quá thẹn với chim âu nhàn nhã trên sông
Uống chén rượu Hàn thực trong tiếng chim đề quyết
Bên ngoài hoa phù dung là ngôi lầu trong nắng tà
Lên cao đầy mắt tiễn đưa dòng sông Vị
Sông dựa vào núi cũ mà chảy về phía hạ lưu.
--Bản dịch của Trần Trọng San:--
Bên thành chiết lìễu, tối dâng buồn,
Thương xót màu xuân, riêng não lòng.
Đau xót, than hoài cho thế sự,
Ngoảnh nhìn, thẹn lắm với âu sông.
Rưọu Hàn thực nọ, chim vang tiếng,
Lầu tịch dương kia, sen trổ bông.
Buông mắt tiễn đưa dòng Vị thủy,
Đến kề núi cũ chảy xuôi dòng.
--Bản dịch của Phụng Hà:--
Bên thành bẻ liễu tối buồn vương,
Lưu luyến màu xuân dạ thêm thương.
Đau đớn việc đời từng than thở,
Ngoảnh nhìn âu bến luống thẹn thuồng.
Đề quyết hót bên rượu Hàn thực,
Phù dung nở trước gác tịch dương.
Lên cao đưa mắt tìễn dòng Vị,
Về bên núi cũ, nước xuôi thường.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Bên thành chiết liễu buồn chiều tối
Cảnh cô đon ôm mối sầu xuân
Cảm thương thế sự thở than
Quay đầu lại thẹn một đàn âu sông.
Rượu hàn thực chén cùng chim hát
Bên ngoài lầu nắng nhạt phù dung
Mắt đưa Thanh Vị mịt mùng
Sông bên núi cũ chảy vùng hạ lưu.
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhớ Sơn dương
Thành Chiết liễu chiều ảm đạm màu,
Cảm thương xuân sắc gợi buồn theo.
Xót lòng than thở tình nhân thế,
Quay mặt thẹn thùng bóng chiếc âu.
Đề quyết gọi, bôi hàn thực lạnh
Phù dung phai, gác tịch dương sầu.
Từ cao dõi mắt theo sông Vị,
Dòng lượn núi xưa đổ dạt dào.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Chiều bẻ liễu chạnh đau niềm cũ
Trong cảnh xuân mà cứ buồn rầu
Thương tâm những chuyện đâu đâu
Ngoảnh nhìn chim biển mà sầu hổ ngươi
Nghe trong mưa tiếng loài đề quyết
Xem hoa sen như tuyết bên lầu
Lên cao mở mắt tiễn chào
Nước dòng sông Vị chảy vào quê xưa