Ức Sơn Tuyền
Nguyên tác: Ngô Dung
憶 山 泉
穿 雲 絡 石 細 湔 湔
沓 沓 疑 聞 美 管 絃
千 仞 洒 來 寒 碎 玉
一 泓 深 去 碧 涵 天
煙 迷 葉 乿 尋 難 見
月 好 風 清 聽 不 眠
春 雨 正 多 歸 未 得
只 應 流 恨 水 潺 潺
吳 融
Ức Sơn Tuyền
Xuyên vân lạc thạch tế tiên tiên
Đạp đạp nghi văn mỹ quản huyền
Thiên nhận sái lai hàn toái ngọc
Nhất hoằng thâm khứ bích hàm thiên
Yên mê diệp loạn tầm nan kiến
Nguyệt hảo phong thanh thính bất miên
Xuân vũ chính đa quy vị đắc
Chỉ ưng lưu hận thủy sàn sàn
Ngô Dung
--Dịch nghĩa--
(nhớ con suối chảy trên sườn núi)
(một dòng chảy xiết thấp thoáng trong mây, quanh co trên đá)
([phát ra] tiếng róc rách như tiếng sáo tiếng đàn)
(từ độ cao cả ngàn sải tay, nước rơi xuống tung tóe như ngọc vỡ)
(một vực sâu thăm thẳm chứa [phản chiếu] khoảng trời xanh biếc)
(sương khói mê ảo, lá cây mọc loạn nên khó thấy [con suối])
(trăng sáng đẹp, gió rì rào nghe không muốn ngủ)
(lúc này mưa xuân đang nặng hạt chưa thể về được)
(chỉ còn nước trút bỏ nỗi buồn cho dòng nước chảy róc rách cuốn đi)
-- Bản dịch của SongNguyễn HànTú --
Nhớ Suối Núi
Suối quanh co lẩn trong mây
Tiếng như đàn sáo đâu đây rì rào
Vỡ tung nước tự ngàn cao
Trời xanh lẩn trốn tận vào đáy sâu
Lá, sương chẳng thấy suối đâu
Ngắm trăng, hưởng gió ngủ nào đành tâm
Mưa xuân nặng hạt cầm chân
Nỗi buồn trút gởi theo làn nước trôi
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Quanh đá, xuyên mây suối cuộn trào
Tiếng nghe róc rách sáo đàn rao.
Ngọc ngà tung toé cao ngàn sải
Trời biếc lộng màu thẩm vực sâu.
Gió mát trăng trong không ngủ được
Khói che lá bít kiếm ra đâu.
Mưa xuân nặng hạt chưa về được
Trút bỏ hận sầu nước cuốn mau.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Nhớ con suối miền núi
Một dòng cuốn đá xuyên mây,
Rì rầm, róc rách, tưởng đây sáo đàn.
Nước tuôn như ngọc vỡ tan,
Một vùng sâu thẳm đầy tràn trời xanh.
Khói mờ, lá lấp ngọn ngành,
Trăng thanh, gió mát, chẳng đành ngủ nghê.
Mưa Xuân, chưa thể trở về,
Hận theo dòng nước tràn trề trôi nhanh...
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhớ Sơn tuyền
Nương mây len đá chảy xuôi chiều,
Réo rắt như đàn lẫn sáo tiêu.
Ngàn sải nước rơi tung ngọc lạnh,
Một vùng trời biếc lộng đầm sâu.
Khói mờ, lá phủ tìm không dễ
Gió mát, trăng ngời ngủ được đâu.
Nặng hạt mưa xuân về chẳng đặng,
Trút hờn cho nước cuốn xôn xao.
--Bản dịch của Mai Lộc—
Trong núi xuyên mây suối một dòng ,
Rì rầm cứ ngở tiếng tơ đồng .
Thác cao tung tóe long lanh ngọc ,
Vực thẳm in trời xanh ngát trong .
Cây rậm khói mờ che khó thấy ,
Trăng trong gió mát ngủ nào xong .
Mưa xuân rỉ rả kềm chân bước .
Róc rách suối trong giủ sạch lòng .
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Một dòng chảy xuyên mây, quanh trong đá
Tiếng rì rào như thoảng tiếng sáo, đàn
Ngàn sải cao rơi như ngọc vỡ tan
Xuống vực thẳm, chứa mảnh trời xanh ngắt
Không dễ tìm trong khói sương mờ mắt
Gió trong lành, trăng đẹp, không muốn ngơi
Đang mưa to về lại không được rồi
Đem sầu gửi nước cuốn trôi róc rách
Nguyên tác: Ngô Dung
憶 山 泉
穿 雲 絡 石 細 湔 湔
沓 沓 疑 聞 美 管 絃
千 仞 洒 來 寒 碎 玉
一 泓 深 去 碧 涵 天
煙 迷 葉 乿 尋 難 見
月 好 風 清 聽 不 眠
春 雨 正 多 歸 未 得
只 應 流 恨 水 潺 潺
吳 融
Ức Sơn Tuyền
Xuyên vân lạc thạch tế tiên tiên
Đạp đạp nghi văn mỹ quản huyền
Thiên nhận sái lai hàn toái ngọc
Nhất hoằng thâm khứ bích hàm thiên
Yên mê diệp loạn tầm nan kiến
Nguyệt hảo phong thanh thính bất miên
Xuân vũ chính đa quy vị đắc
Chỉ ưng lưu hận thủy sàn sàn
Ngô Dung
--Dịch nghĩa--
(nhớ con suối chảy trên sườn núi)
(một dòng chảy xiết thấp thoáng trong mây, quanh co trên đá)
([phát ra] tiếng róc rách như tiếng sáo tiếng đàn)
(từ độ cao cả ngàn sải tay, nước rơi xuống tung tóe như ngọc vỡ)
(một vực sâu thăm thẳm chứa [phản chiếu] khoảng trời xanh biếc)
(sương khói mê ảo, lá cây mọc loạn nên khó thấy [con suối])
(trăng sáng đẹp, gió rì rào nghe không muốn ngủ)
(lúc này mưa xuân đang nặng hạt chưa thể về được)
(chỉ còn nước trút bỏ nỗi buồn cho dòng nước chảy róc rách cuốn đi)
-- Bản dịch của SongNguyễn HànTú --
Nhớ Suối Núi
Suối quanh co lẩn trong mây
Tiếng như đàn sáo đâu đây rì rào
Vỡ tung nước tự ngàn cao
Trời xanh lẩn trốn tận vào đáy sâu
Lá, sương chẳng thấy suối đâu
Ngắm trăng, hưởng gió ngủ nào đành tâm
Mưa xuân nặng hạt cầm chân
Nỗi buồn trút gởi theo làn nước trôi
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Quanh đá, xuyên mây suối cuộn trào
Tiếng nghe róc rách sáo đàn rao.
Ngọc ngà tung toé cao ngàn sải
Trời biếc lộng màu thẩm vực sâu.
Gió mát trăng trong không ngủ được
Khói che lá bít kiếm ra đâu.
Mưa xuân nặng hạt chưa về được
Trút bỏ hận sầu nước cuốn mau.
--Bản dịch của Anh Nguyên--
Nhớ con suối miền núi
Một dòng cuốn đá xuyên mây,
Rì rầm, róc rách, tưởng đây sáo đàn.
Nước tuôn như ngọc vỡ tan,
Một vùng sâu thẳm đầy tràn trời xanh.
Khói mờ, lá lấp ngọn ngành,
Trăng thanh, gió mát, chẳng đành ngủ nghê.
Mưa Xuân, chưa thể trở về,
Hận theo dòng nước tràn trề trôi nhanh...
--Bản dịch của Viên Thu--
Nhớ Sơn tuyền
Nương mây len đá chảy xuôi chiều,
Réo rắt như đàn lẫn sáo tiêu.
Ngàn sải nước rơi tung ngọc lạnh,
Một vùng trời biếc lộng đầm sâu.
Khói mờ, lá phủ tìm không dễ
Gió mát, trăng ngời ngủ được đâu.
Nặng hạt mưa xuân về chẳng đặng,
Trút hờn cho nước cuốn xôn xao.
--Bản dịch của Mai Lộc—
Trong núi xuyên mây suối một dòng ,
Rì rầm cứ ngở tiếng tơ đồng .
Thác cao tung tóe long lanh ngọc ,
Vực thẳm in trời xanh ngát trong .
Cây rậm khói mờ che khó thấy ,
Trăng trong gió mát ngủ nào xong .
Mưa xuân rỉ rả kềm chân bước .
Róc rách suối trong giủ sạch lòng .
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Một dòng chảy xuyên mây, quanh trong đá
Tiếng rì rào như thoảng tiếng sáo, đàn
Ngàn sải cao rơi như ngọc vỡ tan
Xuống vực thẳm, chứa mảnh trời xanh ngắt
Không dễ tìm trong khói sương mờ mắt
Gió trong lành, trăng đẹp, không muốn ngơi
Đang mưa to về lại không được rồi
Đem sầu gửi nước cuốn trôi róc rách