Ức Thôi Sinh
Nguyên tác: Hồng Tiêu
憶崔生
紅綃
深洞鶯啼恨阮郎
偷來花下解珠璫
碧雲飄斷音書絕
空倚玉簫愁鳳凰
Ức Thôi Sinh
Hồng Tiêu
Thâm động oanh đề hận Nguyễn lang
Thâu lai hoa hạ giải châu đang
Bích vân phiêu đoạn âm thư tuyệt
Không ỷ ngọc tiêu sầu phượng hoàng
Chú thích: 1/ Thôi sinh, anh học trò họ Thôi nào đó. Nữ tác giả Hồng Tiêu (xuất hiện trong thời Trung Đường 765-835) là ca nhi của một nhà giàu nọ. Nhà giàu bịnh, Thôi sinh lại thăm, khi ra về được nhà giàu sai tác giả đưa tiễn. Hai người phải lòng nhau. Ngay đêm đó, Thôi sinh trèo tường lẻn vào đưa tác giả đi trốn. Rồi Thôi sinh bỏ nàng ra đi, để lại nỗi hận cho nàng...2/ Nguyễn Lang, tức Nguyễn Triệu trong tích Lưu Nguyễn nhập Thiên Thai. Trong bài, tác giả ví mình như tiên nữ, Thôi sinh như Nguyễn Triệu, bỏ nàng ra đi. 3/ ngọc tiêu, dẫn tích Tần Mục Công có tài thổi tiêu dẫn dụ được cả phượng hoàng bay xuống...
--Dịch nghĩa: --
Nhớ Thư Sinh Họ Thôi
Trong động sâu [Thiên Thai] chim oanh hót oán hận chàng họ Nguyễn.
Dưới hoa cởi bỏ nữ trang đã trộm mang theo.
Cụm mây biếc từ khi đã bay đi rồi, không còn thư từ thăm hỏi gì nữa.
Ai khi không đã thổi tiêu ngọc để giờ đây phượng hoàng ủ rũ buồn.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Trong động sâu oanh hờn chàng Nguyễn
Dưới hoa rừng tháo cởi ngọc châu
Mây bay thăm hỏi còn đâu
Ngọc tiêu ai thổi mang sầu cho chim
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Oanh hót động sâu oán Nguyễn lang
Dưới hoa gữi lại nữ trang mang.
Mây xanh bay mất, thư từ dứt
Tiêu ngọc trên không rũ phượng hoàng.
--Bản dịch của Viên Thu--
Oanh hờn chàng Nguyễn, hót hang sâu,
Trút lại rừng hoa cả ngọc châu.
Mây biếc bay rồi thư tín tuyệt,
Phượng hoàng buồn, trách kẻ chơi tiêu.
Nguyên tác: Hồng Tiêu
憶崔生
紅綃
深洞鶯啼恨阮郎
偷來花下解珠璫
碧雲飄斷音書絕
空倚玉簫愁鳳凰
Ức Thôi Sinh
Hồng Tiêu
Thâm động oanh đề hận Nguyễn lang
Thâu lai hoa hạ giải châu đang
Bích vân phiêu đoạn âm thư tuyệt
Không ỷ ngọc tiêu sầu phượng hoàng
Chú thích: 1/ Thôi sinh, anh học trò họ Thôi nào đó. Nữ tác giả Hồng Tiêu (xuất hiện trong thời Trung Đường 765-835) là ca nhi của một nhà giàu nọ. Nhà giàu bịnh, Thôi sinh lại thăm, khi ra về được nhà giàu sai tác giả đưa tiễn. Hai người phải lòng nhau. Ngay đêm đó, Thôi sinh trèo tường lẻn vào đưa tác giả đi trốn. Rồi Thôi sinh bỏ nàng ra đi, để lại nỗi hận cho nàng...2/ Nguyễn Lang, tức Nguyễn Triệu trong tích Lưu Nguyễn nhập Thiên Thai. Trong bài, tác giả ví mình như tiên nữ, Thôi sinh như Nguyễn Triệu, bỏ nàng ra đi. 3/ ngọc tiêu, dẫn tích Tần Mục Công có tài thổi tiêu dẫn dụ được cả phượng hoàng bay xuống...
--Dịch nghĩa: --
Nhớ Thư Sinh Họ Thôi
Trong động sâu [Thiên Thai] chim oanh hót oán hận chàng họ Nguyễn.
Dưới hoa cởi bỏ nữ trang đã trộm mang theo.
Cụm mây biếc từ khi đã bay đi rồi, không còn thư từ thăm hỏi gì nữa.
Ai khi không đã thổi tiêu ngọc để giờ đây phượng hoàng ủ rũ buồn.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Trong động sâu oanh hờn chàng Nguyễn
Dưới hoa rừng tháo cởi ngọc châu
Mây bay thăm hỏi còn đâu
Ngọc tiêu ai thổi mang sầu cho chim
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Oanh hót động sâu oán Nguyễn lang
Dưới hoa gữi lại nữ trang mang.
Mây xanh bay mất, thư từ dứt
Tiêu ngọc trên không rũ phượng hoàng.
--Bản dịch của Viên Thu--
Oanh hờn chàng Nguyễn, hót hang sâu,
Trút lại rừng hoa cả ngọc châu.
Mây biếc bay rồi thư tín tuyệt,
Phượng hoàng buồn, trách kẻ chơi tiêu.