• Kể từ khi các bạn đọc được Thông báo này. Tất cả Khách truy cập trên Văn Đàn chỉ có thể xem bài viết và không thể gửi được góp ý hay ý kiến cá nhân. Vui lòng bạn hãy Đăng Ký để trở thành một thành viên của Văn Đàn, các bạn mới có đầy đủ quyền truy cập trên Văn Đàn. Việc Đăng Ký hoàn toàn miễn phí và rất nhanh chóng.
    Thân!

Cổ Thi Trung Quốc Ức Trụ Nhất Sư

Thiên Sầu
  • Lượt xem 978
  • Trả lời: 0
Ức Trụ Nhất Sư
Nguyên tác: Lý Thương Ẩn
憶住一師
李商隱
無事經年別遠公
帝城鐘曉憶西峰
煙爐消盡寒燈晦
童子開門雪滿松
Ức Trụ Nhất Sư
Lý Thương Ẩn
Vô sự kinh niên biệt Viễn công
Đế thành chung hiểu ức tây phong
Yên lô tiêu tận hàn đăng hối
Đồng tử khai môn tuyết mãn tùng
Chú thích: 1/ Viễn công, tức Thích Tuệ Viễn, (? – 416), nhà sư tu ở chùa Đông Lâm trên núi Lư, trong huyện Cửu Giang tỉnh Giang Tây. Trong bài tác giả LTA chỉ mượn hình ảnh Viễn công để nhớ một vị sư khác. 2/ Đế thành, có thể là Bạch đế thành trong tỉnh Tứ Xuyên, hoặc kinh đô Trường An trong tỉnh Thiểm Tây.
--Dịch nghĩa:--
Nhớ Một Nhà Sư Trụ Trì
Đã nhiều năm vô sự từ khi xa Viễn công.
Cứ mỗi khi nghe chuông sớm ở Đế thành điểm, lại nhớ[Thày ở] ngọn núi phía tây.
Lò đã hết khói [thơm], đèn lạnh tắt tối thui.
Trẻ nhỏ mở cửa thấy tuyết rơi đầy trên cây thông.
--Bản dịch của Nguyễn Minh--
Xa Viễn công nhiều năm vô sự
Nhớ non tây thành Đế sớm chuông
Đèn lạnh tắt, lò hết hương
Tuyết rơi trắng xóa cây thông trước nhà
--Bản dịch của Phụng Hà:--
Mấy năm nhàn, xa Viễn công
Đế thành chuông sớm nhớ hòn núi tây
Đèn lạnh tàn, hết hương bay
Cửa ngoài trẻ thấy tuyết đầy cội thông.
--Bản dịch của Nguyễn phước Hậu--
Xa Công vô sự mấy năm nay
Chuông sớm Đế thành nhớ ngọn tây
Lò hết khói hương, đèn tắt lạnh
Trẻ ra mở cửa tuyết thông đầy.
-Bản dịch của Lâm trung Phú--
Năm tháng dần qua lúc biệt Thầy
Chuông mai thành Đế nhớ non Tây .
Khói lò tiêu hết đèn tàn lạnh
Trẻ mở cửa thông phủ tuyết đầy !!
 
Top Bottom